Người cưỡi ngựa mặc y phục xanh xẫm kia không ai khác là HÀN PHONG. Y lao nhanh tới đỡ LIÊN THÀNH để cậu ngồi vẫn phía sau mình rồi mới phi ngựa đi. Họ cứ nhắm hướng nam mà chạy, chạy được một đoạn khá dài đến chổ ngã ba thì họ gặp đám người GIA MINH, TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM. Ba người bọn họ đã đứng sẵn nơi đây chờ hai người.
\- LIÊN Nhi, ngươi ổn chứ?
\-Ta ổn đi nhanh thôi, người của hắn sắp đuổi tới nơi rồi.
\- Được.
Cậu sang một con hắc mã do TIỂU TÂM chuẩn bị từ trước, cả đám thúc ngựa phi nhanh nhắm hướng nam mà phi ngựa về.
Phía sau thì đám người của hắn cũng đuổi kịp, hắn nắm chặt dây cương càng thúc mạnh ngựa hơn. Do không quen được địa hình ở đây nên chạy được một lúc lâu thì đám người LIÊN THÀNH bị HẠO KHIÊM dồn vào thế bí. Họ đành vứt ngựa lại lẫn vào mấy bụi cây mà di chuyển. Hắn cũng bỏ ngựa lập tức cho người phá hết mấy bụi cây kia, nhìn thấy được bóng lưng của cậu hắn cười rồi cho người đuổi theo.
\- LIÊN THÀNH, ngươi đừng chạy nữa phía trước là vách núi, ngươi không thoát đâu.
\- Chết tiệt, HẠO KHIÊM ngươi thật sự muốn giết chết ta ngươi mới hả dạ.
\- Ngươi ngoan ngoãn theo ta đi về, nhanh lên.
\- Rất tiếc nhưng lại không có chuyện đó.
LIÊN THÀNH một lần nữa lùi về phía sau, bốn người kia lo lắng nhìn nhau. TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM mắt rưng rưng nắm chặt tay nhau, nếu như được lựa chọn thì họ vẫn sẽ chọn theo LIÊN THÀNH.
\- Công tử, muội và TIỂU LIÊN nguyện theo người. Nên xin người đừng bỏ lại hai đứa muội.
\- Yên tâm đi, ta không bỏ ai cả "hộc....".
Cậu đưa tay lên ôm ngực, máu đen trong miệng tiếp tục phun ra.
\- LIÊN THÀNH, nếu ngươi còn cố chấp thì đừng trách ta.
\- Cảm ơn, nhưng ta tự chọn cách của mình.
Nói rồi cậu ôm TIỂU TÂM vào người ngã ra phía sau, thấy vậy HÀN PHONG cũng ôm TIỂU LIÊN vào người mà lao theo. GIA MINH móc trong người ra một thứ ném mạnh xuống dưới đất tạo tiếng nổ thật lớn rồi cũng nhảy theo mọi người.
Chỉ trong một thời gian ngắn nhưng hắn phải hai lần chứng kiến cậu thà gieo mình chọn cái chết còn hơn quy hàng hắn. Hắn toang lao lại phía vực nhưng vì GIA MINH ném thứ đó xuống đất đã làm cho lớp đất gần đó nứt ra và cũng sập theo, quá nguy hiểm.
\- Không thể nào, sau lại như thế? Y thà chết chứ không chịu nghe lời trẫm. Y xem trẫm là gì cơ chứ, cho người xuống dưới phải tìm bằng được y cho trẫm. Dù đã chết cũng phải thấy xác.
TỪ HINH có chút e ngại rồi cũng lên tiếng với hắn.
\- Hoàng thượng, thần e nếu rơi từ độ cao trên này xuống thì sẽ không toàn mạng đâu. Với lại phía dưới kia là địa phận cai quản của Nam Quốc. Chúng ta không thể làm càng được.
\- Chết tiệt.
Hắn chửi thề một câu, sau hắn lại quên mất chuyện này cơ chứ. Buồn cười thật, cho dù đến chết, LIÊN THÀNH vẫn chọn chết nơi khác chứ không phải là nơi hắn cai trị.
Hắn lắc lắc đầu sau đó lên ngựa cho người hồi cung. Hắn còn phải tổ chức tang lễ cho Lục quý phi nữa, dù gì ả cũng là người hắn đặt trong lòng.
Dù thâm tâm của hắn cũng muốn đi tìm LIÊN THÀNH nhưng hắn cũng đành ngậm ngùi mà bỏ qua mọi chuyện. Vì hắn không muốn chỉ vì một nam sủng mà gây xung đột giữ Bắc Quốc và Nam Quốc. Một phần cũng vì Nam quốc là một nước lớn mạnh, đứng đầu cũng là vị vua trẻ tuổi như hắn. Đặt biệt ai cũng biết nếu Bắc Quốc có hổ vương hùng mạnh, thì phương nam Nam Quốc có mãnh sói tàn bạo.
》》》》》》》》《《《《《《《《
NAM QUỐC.
Lúc LIÊN THÀNH lấy thân ra đỡ cho TIỂU TÂM nên người cậu va đập với đất đá rất mạnh. Lúc tiếp đất đám người các cậu phải lăng nhiều vòng mới dừng hẳn. Không biết trời xui đất khiến sau họ lại rơi xuống đúng y một chỗ. Đến khi xát định hai muội muội của mình không sao thì cả ba cũng bất tĩnh nhân sự.
Đến lúc trời tối thì hai người TIỂU LIÊN, TIỂU TÂM mới lờ mờ tỉnh dậy