LIÊN THÀNH mặt mày tái nhợt, hai tay cậu ôm chặt lấy phần bụng mình, mắt đã ngấn lệ, nhìn NGÔ THIỄN khóc không thành tiếng.
\- NGÔ THIỄN.....đau....bụng ta....
\- Ngươi chờ một chút, thái y đang đến.
NGÔ THIỄN bế cậu lên, toang chạy về lại Hoàng Ninh cung thì bị A DI ngăn lại, y nói như quát.
\- Ngươi định làm gì định giết hai người họ sao ?
\- Ngươi nói gì vậy, ngươi không thấy nương tử ta đang nguy sao ?
\- Giờ ngươi đem y đi vậy rất nguy hiểm, đặt y lên trên ghế kia, cho người đem vải che chỗ đó lại thành một phòng nhỏ. Nhanh lên.
NGÔ THIỄN dù vẫn không hiểu nhưng nhìn cậu đau đớn như vậy thì cũng ngây lập tức làm theo. A DI nhanh bước đến bắc mạch cho cậu rồi quay qua nói với cung nữ thân cận của mình.
\- QUẾ TRÂM tỷ tỷ, tỷ đi lấy thùng thuốc ta lại đây, còn ngươi mau cho người chuẩn bị nước ấm, vải, áo quần trẻ sơ sinh. Với lại mau gọi sư phụ ta đến.
Mọi người vẫn đang đứng ngay ra chưa biết chuyện gì, NGÔ THIỄN mặt vẫn đang hoang mang nhìn y hỏi.
\- Rốt cuộc nương tử ta có chuyện gì ? Rồi sư phụ ngươi là ai ?
A DI mặt tức đến muốn xì khói, y chỉ tay vào LIÊN THÀNH đang ôm bụng nằm trên ghế.
\- Nương tử ngài chuẩn bị sinh rồi, còn sư phụ ta chính là MẪU THÂN ngài. MAU ĐI.
NGÔ THIỄN như hoàn hồn, lập tức bảo NGÔ DIỆN đi mời mẫu thân mình đến, đám cung nữ đã treo xong vải xung quanh, tất cả đồ y yêu cầu đã có đủ.
A DI cho cậu uống một viên thuốc gì đó, rồi y cũng nhanh chóng đi rửa tay, và chuẩn bị những thứ cần thiết. Y lấy từ trong một chiếc thùng nhỏ ra như kim dài, dao nhỏ đủ kích cỡ đủ hình dạng, đem chúng hơ nhanh qua lửa nóng.
NGÔ THIỄN và mọi người đều trố mắt nhìn đống đủ hình dạng trên bàn, GIA MINH nuốt nước bọt lên tiếng hỏi y.
- A DI mấy cái này........để làm gì vậy ?
\- Ta vẫn chưa nói cho mọi người biết nhỉ, về phương thức sinh con của nam nhân. Những người như chúng ta sẽ không sinh con bình thường như các nữ nhân khác được.
\- Vậy......
\- Đúng ý ngươi đang nghĩ, chúng ta phải rạch bụng lấy thai.
\- CÁI GÌ ?
Mọi người không hẹn mà cùng đồng thanh nói lớn, họ không nghĩ mọi chuyện lại phải như vậy. Đang hoang mang thì LIÊN THÀNH khẽ la lên, chắc là vì cậu đau quá, mồ hôi cứ như vậy mà thấm ra ướt cả áo.
Bên ngoài, cũng vừa lúc thái hậu chạy đến, bà đi vội vào rửa tay nhìn thấy A DI bà cũng thoáng ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng mỉm cười rồi vội đến chỗ cậu.
Bà đưa tay bắt mạch cho cậu rồi nhanh chóng bảo tất cả lui ra ngoài chỉ để lại A DI, TIỂU LIÊN và TIỂU TÂM phụ bà. Nhưng NGÔ THIỄN lại không đồng ý, anh một hai muốn ở bên cậu nên bà cũng mặc kệ.
Bên ngoài lớp vải mỏng mọi người đều chắp tay cầu nguyện cho cậu, không khí căng thẳng đến tột độ, đến thở họ cũng không dám.
Bên ngoài chính điện, các quan tướng cũng đã có mặt từ lâu, họ cũng đang cầu nguyện cho hoàng hậu và đứa bé đều khỏe mạnh.
A DI bắt đầu cởi bỏ lớp y phục trên người cậu ra, dùng nước ấm lau sạch phần bụng của cậu. Thái hậu đi lại gần, bà đưa tay đặt lên bụng cậu im lặng quan sát.
Bên này NGÔ THIỄN vẫn luôn nắm lấy tay cậu, tay còn lại thì chặm lấy những giọt nước đa chãy trên tráng cậu. Anh lo lắng đánh mạo hỏi mẫu thân mình.
\- Mẫu thân, nương tử con sao rồi ạ, không phải là còn hơn một tháng nữa mới sinh sao ?
\- Thằng bé chuyển bụng sớm, bây giờ ta phải mổ bụng tách thai bên con phải chú ý nó, không được để nó cắn lưỡi vì đau.
NGÔ THIỄN gật đầu như đã hiểu, anh cuối xuống hôn lên tráng cậu rồi mới thì thầm bên tai cậu.
\- LIÊN THÀNH, ta vẫn ở đây bên cạnh ngươi, nên hãy yên tâm mà sinh, còn nữa hãy cắn lấy tay ta nếu ngươi đau.
LIÊN THÀNH gượng cười nhìn cậu gật đầu như hiểu, cậu cố gắng thều thào nói.
\- Ta không sao, có huynh bên ta như vậy là đủ rồi. Mẫu thân người hãy làm đi.
\- Được.
Trước khi bắt đầu bà cho cậu uống thêm một viên thuốc, rồi bắt mới bắt đầu đặt dao xuống, từ từ rạch một đường dài ngang phần bụng dưới của cậu.
\- A....
Sự đau đớn như ai đó róc đi từng thớ thịt trên người mình, LIÊN THÀNH thở hỗn hểnh, cố cắn chặt môi đến cả bậc cả máu.
NGÔ THIỄN nhìn cậu như vậy tâm can anh như tê dại đau thắt, anh không ngờ nam nhân sinh con lại đau đớn đến vậy
Khóe mắt anh cay cay, vội đưa tay lau vội những giọt nước chực trào ra, anh đưa cánh tay