Nam Thần Bệnh Kiều, Thỉnh Tiết Chế

222: Chủ Bá Phát Đường Chú Ý


trước sau


【Ha ha ha tha cho con bé đi mà, nhìn xem mấy người ép Yên Yên của nhà chúng tôi thành cái dạng gì rồi!】
【Yên Yên hôm nay còn phát trực tiếp không?】
【Bị cảm rồi thì đi nghỉ ngơi đi, đi ngủ sớm một chút ~】
【Tôi cảm thấy đây là trap, nhìn ngực kìa, hình như hơi lép!】
(*) Trap: nam nhưng thích mặc đồ và trang điểm như nữ

Tô Yên không còn xem phần bình luận nữa, lại chơi một ván khác.

Cô phát hiện, trò chơi này chơi cũng rất vui.

Lần đầu tiên chơi, khó tránh khỏi bị nghiện một chút.

Tuy Lộ Kiêu ngoài miệng nói Tô Yên là trap, nhưng từ cần cổ bằng phẳng cùng khung xương mảnh khảnh của cô, vẫn có thể thấy được cô chính xác là một cô gái.

Tuy ngoài miệng ghét bỏ, nhưng Lộ Kiêu phát hiện, livestream của Tô Yên đúng là rất xuất sắc.


Cô biết nói giỡn trêu đùa cùng mọi người, kỹ thuật chơi game cũng khá tốt.

Đương nhiên ——
Điều đó chỉ đúng khi cô không phải là kẻ lừa đảo!
“Trap là cái gì?”
Bỗng nhiên, phía sau lưng vang lên một giọng nói trầm lạnh, khi nói mang theo sự uy nghiêm mạnh mẽ, lập tức dọa Lộ Kiêu sợ tới mức hét lên, di động rơi xuống đất.

Cậu cuống quít quay đầu lại liền thấy chú mình, lông mày sắc bén như kiếm nhíu lại, đôi con ngươi sâu thẳm đang nhìn chăm chú vào cậu.

Rõ ràng là chú đang chờ đợi câu trả lời từ cậu.

“Khụ… T, Trap chính là…… chính là……”
“Ấp a ấp úng.


Mày của Lộ Cảnh Minh càng nhăn chặt, đối với thằng cháu trai không nên thân này, anh không có quá nhiều kiên nhẫn cùng lòng bao dung.

Anh liếc mắt một cách lạnh lùng nhìn cậu, Lộ Kiêu đã sợ tới mức hai chân nhũn ra.

Lập tức cúi đầu, ngoan ngoãn giải thích cho Lộ Cảnh Minh.

“Chú út, thật ta trap chính là con trai thích mặc đồ con gái, trên mạng bị người ta gọi là trap.


Đúng, chính là như vậy! Giải thích như vậy chắc không sao đâu nhỉ?
Lộ Kiêu âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, cảm nhận được tầm mắt với áp lực dày đặc của Lộ Cảnh Minh dời đi từ trên người cậu, cậu không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Là con trai duy nhất đời thứ hai của nhà họ Lộ, Lộ Kiêu không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ hãi mình chú út, người chỉ lớn hơn cậu mười tuổi này.


Vốn dĩ cơ nghiệp của nhà họ Lộ đều ở nước ngoài, nhưng sau khi mở cải cách, cả gia đình mới chuyển về nước.

Mấy năm nay, gia tộc của bọn họ đã

phát triển thành đệ nhất thế gia ở thủ đô.

Chỉ là con nối dõi ít ỏi, cha Lộ Kiêu theo quân đội, hiện tại cũng có địa vị nhất định trong quân doanh.

Mà con trai nhỏ của nhà họ Lộ, Lộ Cảnh Minh, lại trời sinh đã mẫn cảm với các con số.

Mười ba tuổi đã dựa vào tiền mừng tuổi trong tay kiếm được xô vàng (**) đầu tiên.

(**) Xô vàng: ý nói kiếm được một khoảng tiền lời lớn.

Đến khi trưởng thành thì tiếp quản Lộ thị từ tay Lộ lão gia tử.

Hơn nữa chỉ trong vòng mười mấy năm ngắn ngủi, đã mở rộng sản nghiệp của Lộ thị hơn gấp mười lần.

Hiện nay không chỉ là ở trong nước, mà việc kinh doanh của Lộ thị sớm đã kéo dài tới các quốc gia khác, trở thành bá chủ chiếm cứ một phương!
Người đàn ông như vậy, đương nhiên thủ đoạn không phải bình thường.

Nhưng có một điều, đó là sinh hoạt nhạt nhẽo vô vị, ngoài đi làm, đi công tác, thì cũng chỉ ở nhà nghỉ ngơi rồi tiếp tục xử lý công vụ của công ty.


Nói tóm lại, không có một chút thú vui nào cả.

Nghe được lời này, môi mỏng của Lộ Cảnh Minh mím càng chặt.

Anh nhớ đến giọng nói mềm mại vừa nghe được giống y như con mèo cáo mà mình nuôi, dưới cái vẻ ngoài đáng yêu lười biếng lại cất giấu một bộ vuốt sắc nhọn.

“Cho nên thực ra cháu đang xem một thằng con trai?”
Lộ Cảnh Minh nghi ngờ đánh giá Lộ Kiêu, môi mỏng khẽ nhúc nhích, liếc Lộ Kiêu một cái, có chút ghét bỏ.

Trước mắt Lộ Kiêu tối sầm, tức khắc hiểu được ý tứ của chú út nhà mình.

Cậu khóc không ra nước mắt: “Oan cho cháu quá mà chú út! Chú nhất định phải tin cháu, xu hướng giới tính của cháu rất bình thường! Hơn nữa, hồi nãy cháu chỉ nói giỡn thôi, chú tự nhìn thử xem, đây tuyệt đối là một cô gái mà.

”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện