Trần Bảo Anh tức giận, đây chẳng phải là đang khịa cô đây sao?
Nhưng Ưng Tiểu Ký nào chịu từ bỏ, cậu cầm cốc nước lên uống rồi lên tiếng: “Đúng là con gái thì thùy mị nết na mà mạnh mẽ cũng tốt nhưng mà cậu đây đang là mùa mát cô có cần lạnh đến mức run người thế không? Tôi có mang một chút đồ để sưởi ấm, cô cần không?”
Thấy mọi chuyện không được ổn, Giang Khải Uy mới bắt đầu hòa giải.
Mọi người lại tiếp tục trò chuyện, Ưng Tiểu Ký thì im lặng như một người tàn hình, thế nhưng cậu nào biết có một đôi mắt luôn nhìn chằm chằm lấy cậu, Giang Khải Uy đánh giá Ưng Tiểu Ký một cách thầm lặng, đương nhiên Trần Bảo Anh đã bắt gặp thấy ánh mắt của Giang Khải Uy bám dính lên người Ưng Tiểu Ký, cô càng ghét cay ghét đắng hơn.
Sau bữa tiệc vào đoàn phim, tất cả mọi người đều trở về phòng trọ của mình.
Sáng hôm sau, phim bắt đầu khai máy, Tống Thiết vai nam chính Nguyễn Quốc An cũng đã đến, đều này khiến mọi người bất ngờ, Trần Bảo Anh bị vả mặt một phát, im miệng không dám nói gì.
Bắt đầu khai máy, Giang Khải Uy trở nên vô cùng nghiêm khắc với tất cả mọi người.
Đối với ông, công việc hôm nay bắt buộc phải hoàn thành ngay trong hôm ấy, không được chậm trễ, quay lỗi bao nhiêu làm lại bấy nhiêu, vì thế lên ai cũng dốc sức vào làm việc của mình.
Cảnh quay đầu tiên bắt đầu.
Nguyễn Quốc An đi theo cha mẹ từ thành phố về quê bên nội để thăm ông bà.
Quê của ông bà ở một thảo nguyên, chuyến đi xe rất xa lên đối với hắn thì vô cùng nhàm chán.
Về đến nơi, hắn bước vào chào hỏi ông bà, cha mẹ hắn bảo hắn đi dạo xung quanh, còn cha mẹ hắn sẽ ở lại chăm sóc ông bà.
Nguyễn Quốc An đi xung quanh nhà, rồi lại đi dạo càng xa hơn, đi càng xa hắn bắt gặp một cậu bé đang nằm trên đồng cỏ.
Cậu bé nghe thấy tiếng động dần đang lại gần mình thì bật dậy, Nguyễn Quốc An giật mình lại gần chào hỏi: “Xin chào”
Tuyên An dò xét nhìn Nguyễn Quốc An lên tiếng: “Anh không phải người ở đây.
Anh là ai?”
Nguyễn Quốc An lên tiếng: “Tôi là Nguyễn Quốc An”
Tuyên An nhớ ra điều gì đó, ngước lên mừng rỡ nhìn anh: “A! thì ra là cháu của bà Dương”
Nguyễn Quốc An ngạc nhiên nhìn Tuyên Anh: “Cậu biết tôi?”
Tuyên Anh dơ tay ra:“Tôi là Tuyên Anh, là cháu nuôi của bà Dương”
Nguyễn Quốc An ngạc nhiên bắt tay lại gật đầu.
Cứ thế, buổi diễn kết thúc, hôm nay không có quá nhiều cảnh quay bị lỗi, bọn họ được nghỉ ngơi sớm.
.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
[Ngôn Tình] Sống Chung
2.
Lương Duyên Oan Nghiệt
3.
Bổn Cung Là Hoàng Hậu
4.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
Phòng của Ưng Tiểu Ký ngay cạnh phòng của Tống Thiết.
Cốc, cốc, cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, Ưng Tiểu Ký xuống giường, mở cửa ra.
Tống Thiết đứng ở ngoài cầm một hộp đồ ăn giữ nhiệt.
- Cậu đến đây làm gì?
- Tôi thấy anh ăn tối ít, tôi mang đồ ăn đến đây cho anh.
Sao cảm kích không?
- Xì! Vào đi.
Ưng Tiểu Ký mời Tống Thiết vào phòng thế nhưng cảnh này đã bị Trần Bảo Anh chụp lại.
Đêm nay hotsearch lại một lần nữa réo tên hai người.
#Hàn Tử Ngọc: @OPIM_Ưng Tiểu Ký và @MW_Tống Thiết hẹn gặp nhau ở khách sạn [Đính kèm hình ảnh]
Bài này đã được lên hotsearch, dường như có vẻ là mua thế nhưng bọn họ mặc kệ có mua hay không những tin này rất nóng hổi
#Tiểu Bánh Bao: Ủa? Hello Kitty à?
#Fanti của Ưng Tiểu Ký đây: Aaaa gì vậy trời? @OPIM_Ưng Tiểu Ký @MW_Tống Thiết
#Lạc Dương và Trùng Khánh kết hôn chưa?: Ủa? gì thế? Chụp đoàng hoàng hộ cái? Sao không nét gì hết thế?
#Bạch Trà: Mẹ kiếp! Chụp rõ nét lên tao còn tin, chứ không không nét tao đéo tin.
Ưng Tiểu Ký đi với ông nào chứ đéo phải anh tao!