!
Tiếp theo mọi người quay chung quanh Trình Thanh Thông tán gẫu cái gì đó, Tần Dĩ Nam không nghe kỹ.
Trong đầu óc anh luôn bay theo câu “! Không biết cô ta là được ai bao dưỡng, hay là gả cho phú hào nào đó! ”.
Tuy rằng anh không quen thuộc với Thương Hải, nhưng anh lại có nghe thấy Lan Đình Hoa Viên đó, được coi như khu phú hào nổi danh thế giới.
Có thể mua nhà ở chỗ đó, không phú cũng quý, đừng nói là Trình Thanh Thông, dù là anh bây giờ, mua nhà ở nơi đó cũng có chút tốn sức.
Cho nên, nếu như Trình Thanh Thông thật vào ở trong tiểu khu đó, như vậy!
Tần Dĩ Nam có chút không dám nghĩ tiếp, anh ngồi trầm mặc ở trước bàn ăn một lát, liền xách áo khoác, đứng lên đi ra phòng bao.
Đi đến bãi đỗ xe, Tần Dĩ Nam không sốt ruột lên xe, anh dựa vào cửa xe, mò từ trong túi ra hộp thuốc lá, liên tiếp hút nhiều điếu, mới mở cửa xe, ngồi xuống.
Khởi động xe xong, anh chuyển tay lái, tiến về phía trước lái một đoạn ngắn, liền mò điện thoại di động, nhấn điện thoại trợ lý, gọi đi.
Điện thoại rất nhanh liền tiếp thông, Tần Dĩ Nam mở miệng nói chuyện, ngữ khí vẫn là ôn hòa trước sau như một: “Cuộc họp thứ tư tuần sau bên Thương Hải, đã phái Lâm Kỳ đi qua, phải không?! Vậy anh nói với anh ta một chút, không cần anh ta đi, tôi đi là được! Tôi biết, chuyện cuối tuần, anh chuyển về sau trước đi, tôi có chút chuyện khác, phải đi Thượng Hải một chuyến, thuận tiện mở họp luôn! ”
-Cuộc họp an bài vào thứ tư, thứ hai Tần Dĩ Nam liền đến Thượng Hải.
Tuy rằng anh không biết rốt cuộc những lời nói chuyện phiếm nghe được trên bàn ăn kia là thật hay giả, nhưng sau khi anh đặt xong khách sạn, giải quyết tốt thủ tục nhận phòng, liền lái xe đã an bài tốt trước khi tới, đi Lan Đình Hoa Viên.
Thiết bị bảo an của Lan Đình Hoa Viên thuộc loại hạng nhất, Tần Dĩ Nam không phải chủ nhà ở tiểu khu, cũng không có sự