Editor: Sam Sam
Có lẽ là bởi vì không thoải mái, trong miệng của anh thỉnh thoảng phát ra một vài từ thì thầm khó chịu.
Trán nhăn rất sâu, gương mặt mệt mỏi, làm cho người ta cảm thấy thật yếu đuối.
Nhưng mà, mặc dù như thế, anh vẫn có thể mang cho người ta cảm giác rung động lòng người như cũ, làm say lòng người.
Từ nhỏ Tống Thanh Xuân chính là mỹ nhân, tướng mạo của Tống Thừa cùng Tần Dĩ Nam đều là người có tài năng và tướng mạo, cho nên nhất định anh sẽ bị người ta soi mói về tướng mạo của mình.
Ban đầu khi học cấp 2, Tô Chi Niệm chuyển trường, đoạt đi danh tiếng của Tần Dĩ Nam cùng Tống Thừa, cô cực kỳ khó chịu, vẫn luôn không phục, cảm thấy Tần Dĩ Nam mới là người đẹp trai nhất trên thế gian này, nhưng đợi đến cô thật gặp được anh, đáy lòng phải thừa nhận diện mạo của anh, đúng là thế gian khó gặp!
Cho dù về sau, cô mười tám tuổi, bị anh cướp đi trong sạch, đáy lòng cô vô cùng hận anh, nhưng mà khi người khác nói về việc người nào dáng dấp xinh đẹp bao nhiêu, trong lòng cô vẫn nhịn không được bình luận một câu, cũng không bằng cô đã từng gặp người đẹp trai như anh.
Tô Chi Niệm bệnh nặng, không có cảm giác cách xa ngàn dặm như ngày thường, cũng có vẻ có thân thiết hơn mấy phần.
Tống Thanh Xuân không biết rốt cuộc mình suy nghĩ lung tung bao lâu, trong lúc bất chợt nghe được tiếng nói mê sảng bên cạnh mình.
Là Tô Chi Niệm đang nói, giọng nói quá nhỏ, cô không nghe rõ anh nói những gì.
Nhưng mà cô lại ý thức được mới vừa rồi mình suy nghĩ những thứ gì, thật sự là kỳ quái,