Sau đó anh uống say, cưỡng ép cô ngủ với anh, cô bắt đầu trốn tránh anh.
Tiếp đó, anh biết được bí mật kia, ngừng tìm cô.
Cô và anh cứ như vậy mà mỗi người một ngả.
Thật ra, lúc đó anh cũng hiểu được, anh và cô đã có một kết thúc thảm.
Nhưng ít nhất, anh biết trong trò chơi đó, anh với cô còn một chút liên quan.
Thời gian đó, cô không còn đăng nhập vào trò chơi nữa, nhưng anh vẫn vào, sau đó đứng một mình ngẩn người nhìn ánh đèn đèn tối tăm trên níck cô, một mình điên cuồng đánh quái, tự mình nhặt trang bị.
Người con trai áo trắng trong trò chơi, cuối cùng thì bên cạnh không còn người vừa nhìn thấy trang bị rơi đã tranh nhặt nữa, không còn cô gái áo trắng xinh đẹp không màng sống chết mà nhặt trang bị nữa.
Bên cạnh anh cũng không có, người nhìn thấy anh mở rương châu báu, bên trong có bảo bối gì, đều giương nanh múa vuốt đến tranh của anh nữa.
Một đêm kia của cô và anh, cô nói, muốn anh không nói cho bất kì ai, anh đồng ý, cũng làm theo.
Nhưng không biết vì sao, ở đâu xuất hiện tin tức, làm lộ ra, ngày trường đại học xét nguyện vọng đó, tất cả mọi học sinh cấp ba đều biết được, mội người đều bàn tán xôn xao, cô tức giận đùng đùng đi tìm anh.
Cô không tin chuyện đó không phải do anh truyền đi, cô tức giận, nói những lời ác độc nhất với anh.
Cô nói anh không giữ lời hứa, anh quá phận, được tiện nghi còn khoe mẽ, vậy mà đi lan truyền khắp nơi tin tức cô ngủ chung với anh.
Cô còn nói, chuyện cả đời mình hối hận nhất, chính là gặp anh.
Ngày đó, tâm trạng cô không vui, mà tâm trạng anh cũng không tốt.
Đó là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô từ sau khi anh biết bí mật kia, sự tức giận bực bội vất vả lắm mới dìm xuống được, lại tràn ngập lồng ngực một lần nữa.
Anh không tức giận với cô, anh chỉ tức vận mệnh