Chỉ là không nghĩ tới, cô lại biết được chủ nhân tin nhắn này và người cứu cô là cùng một người...!
Tô Chi Niệm luôn nhìn đến khi Tống Thanh Xuân gửi tin nhắn cuối cùng đến, khóe môi mới nhịn không được liền cong lên.
Không phải người nông cạn?
Trong đầu quả dưa kỳ quái đó của cô lại nghĩ gì rồi? Chẳng lẽ cảm thấy anh là một người quái dị? Hoặc là rất nghèo?
Tô Chi Niệm ngẩng đầu lên, đánh giá biệt thự trang hoàng xanh vàng rực rỡ một vòng, sau đó tầm mắt liền rơi xuống trên một món đồ sứ.
Đó là món anh đấu giá chín con số mới có được ở Hồng Kông.
Còn có tướng mạo của anh...!Tô Chi Niệm quay đầu nhìn gương chăm chú...!Không phát biểu bất kỳ ý kiến nào.
Tô Chi Niệm uống trà nóng xong, hít hít mũi có chút nghẹt, lên lầu, vừa tắt đèn trong phòng ngủ, điện thoại di động trong lòng bàn tay lại vang lên một lần nữa.
Vẫn là tin nhắn cô gửi tới, nội dung giống anh gửi y như đúc, năm mới vui vẻ.
Năm mới vui vẻ, Đình Đình.
Tâm anh, ở tin nhắn này, trở nên vô cùng mềm mại ôn hòa.
-
Liên tiếp suýt chết, khiến cho Tống Thanh Xuân trì độn phát hiện, tất cả không phải là ngoài ý muốn, mà là có người làm.
Điều này cũng khiến cho cô không quá dám ra khỏi cửa trong tất cả thời gian tết âm lịch, trên cơ bản sẽ có bạn bè gọi điện thoại tới mời mọc, đều bị cô dùng lời nói dịu dàng cự tuyệt, hiền lành thật thà chuyên tâm ở nhà, chơi cờ, nói chuyện phiếm với Tống Mạnh Hoa, không có chuyện làm thì ngủ nướng, xem phim truyền hình Hàn Quốc.
Chẳng qua trong lúc đó, cô sẽ thỉnh thoảng cầm điện thoại lên, nhấn mười một chữ số của cô điện thoại kia, xem tin nhắn anh gửi cho cô, có lẽ là hành động này quá mức thường xuyên, khiến cho Tống Mạnh Hoa có một lần nhịn không được hỏi cô có phải là đang yêu đương hay không?
Cô lập tức lắc đầu bác bỏ, nhưng không biết vì sao