Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần

Khắc Chế Không Được Lời Tỏ Tình 9


trước sau


Chương 499: Khắc chế không được lời tỏ tình (9)
Editor: May
Hai người lại biểu hiện giống như là chưa từng xảy chuyện gì, thoạt nhìn rất bình tĩnh.

Nhưng chỉ có Tống Thanh Xuân biết rốt cuộc tốc độ tim đập của mình nhanh bao nhiêu, chỉ có Tô Chi Niệm rõ ràng máu trong cơ thể mình đang lăn lộn sôi trào như thế nào.

Hai người đều chờ trong giây lát, nhìn đối phương không có ý lên tiếng, đều muốn hóa giải lúng túng lúc này.

Tống Thanh Xuân âm thầm nắm lấy vạt áo, vắt hết óc nghĩ một lúc lâu, cuối cùng nghĩ đến cắt bánh ngọt.

Vẻ mặt Tô Chi Niệm lãnh đạm nhìn chằm chằm gương, an tĩnh trầm tư một lát, nghĩ đến bánh ngọt cô mua còn chưa ăn.

Hai người giống như là trải qua sắp xếp trước, gần như là cùng kéo tầm mắt từ ngoài cửa sổ lại, rơi xuống dao nĩa trên mặt bàn đá cẩm thạch, sau đó cô đưa tay trái ra, anh đưa tay phải ra, cùng đưa tới chỗ dao nĩa.


Tay của anh và cô đồng thời chạm đến trên chuôi dao, đầu ngón tay anh đụng phải đầu ngón tay cô, nhiệt độ cơ thể đối phương mang theo sóng điện cường đại, chớp mắt truyền khắp toàn thân hai người, điện giật thân thể hai người đồng loạt chấn động, sau đó cùng rút tay trở về.

Tốc độ tim đập của cô càng nhanh, giống như có thể nhảy ra khỏi cổ họng bất cứ lúc nào.

Máu anh lăn lộn điên cuồng một lúc lâu, ngay cả hô hấp của anh cũng trở nên hơi dồn dập theo.

Không khí ái muội quỷ dị càng thêm nồng đậm, kéo dài, dây dưa quấn quýt, quanh quẩn ở trong hô hấp không ổn định của bọn họ.

Tống Thanh Xuân bất giác cúi đầu xuồng, bất an tóm lấy vạt áo.

Tô Chi Niệm hơi hơi cúi khép mí mắt, âm thầm thở ra một hơi.


Sau đó cô ngẩng đầu, anh nhấc mí mắt lên, lại cùng nhìn về phía đối phương, tầm mắt lại chạm vào nhau lần nữa, hô hấp của anh và cô đều cứng lại, lời nói đến bờ môi của hai người đều không thể nói ra, liền cắn môi dưới một cái nhanh chóng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ vừa rồi, một đầu ngón tay khác run nhẹ lên, cố làm vẻ bình tình hướng tầm mắt về phía ngoài

cửa sổ nhìn chăm chú.

Không khí lúng túng chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng gia tăng hơn.

Hai người ngay cả động đậy một chút cũng không dám, cả hình ảnh liền giống như là ngưng trệ, yên lặng khoảng ba phút, anh và cô đều không dám quay đầu đi nhìn đối phương, chỉ là trăm miệng một lời mở miệng, nói: “Anh/Em...”
Chỉ là vừa nói một chữ, lúc nghe thấy tiếng của đối phương, hai cái đồng loạt ngậm chặt miệng lại.

Cô nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nghĩ: Rốt cuộc đêm nay xảy ra chuyện gì? Cô cầm dao nĩa, anh cũng cầm, cô nhìn anh, anh cũng nhìn cô, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng đều là cùng một lúc...!Nhưng mà, cũng không thể để cho không khí luôn đè nén như vậy tiếp chứ?
Anh nhăn mi tâm lại, cũng đang nghĩ: Nếu như mặt bàn của nhà hàng này có được một tấm ván gỗ ngăn cách, có lẽ anh và cô cũng sẽ không có nhiều ăn ý đụng vào cùng một chỗ như vậy, sau đó cũng không đến nỗi khiến cho tình cảnh trở nên căng thẳng như vậy...!Mặc kệ thế nào, cũng phải hóa giải một chút.

Lúc cô muốn mở miệng, anh cũng đúng lúc muốn mở miệng, sau đó hai người lại cùng mở miệng lần nữa: “Tôi...”
Anh và cô lại ngừng lại, cô muốn nói anh nói trước, anh muốn nói em nói trước, trầm mặc một lát, hai người lại cùng lên tiếng: “Anh/Em...”
Đây đã là ba lần liên tục, vừa mở miệng nói chuyện, đều là nội dung giống nhau.

Lần này, Tống Thanh Xuân bị không khí như vậy đè ép đến sắp hỏng mất, không có bất kỳ do dự nào liền mở miệng ngay, nói một hơi ra hết toàn bộ lời vừa muốn nói: “Cái đó, anh nói trước đi.”
“Hay là em trước đi.” Tô Chi Niệm cũng mở miệng, nói một câu hoàn chỉnh..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện