“Nói như vậy, những chỗ quen biết tôi gắn bó những hai năm, chưa đầy ba tháng đã bị Đường Noãn cướp hết?” Trong lời nói của Tống Thanh Xuân, rõ ràng hàm chứa rất nhiều sự tức giận.
Trợ lý dè dặt cẩn thận ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tống Thanh Xuân một cái, sau đó mới nhẹ nhàng gật đầu, âm thanh nhỏ đến khó có thể nhỏ hơn nói: “Vâng ạ.” Tống Thanh Xuân giống như là nghe được truyện cười, cười khẽ một tiếng, trong văn phòng vô cùng yên tĩnh, có vẻ đặc biệt chói tai.
Trợ lý bị dọa đến mức lui về phía sau vài bước.
Tống Thanh Xuân duy trì tư thái tao nhã, nhìn trợ lý chỉ chỉ ra cửa, đợi sau khi trợ lý rời đi, cô mới hung hăng hít thở.
Đưỡng Noãn...!Đường Noãn...!Cô đã biết anh ta tám năm, trong tám năm này, chỉ cần cô nghe được cái tên này, liền không phải chuyện tốt.
Lúc cô vừa mới xem đầu đề của những tin tức này cũng không để ý nhiều, hiện giờ mới phát hiện, đầu đề của mấy tin tức đó, có năm cuộc phỏng vấn đều là những người cô từng có quan hệ.
Đúng vậy...!đã từng...!cô chỉ rời đi có ba tháng, lại trở về, trời đất đã thay đổi.
Cho tới bây giờ cô đều biết, nếu cô muốn ngồi lên vị trí bá chủ của đài truyền hình trung ương, Đường Noãn cũng như vậy, mà người phụ nữ đó từ trước đến nay đều tâm ngoan thủ lạt, nhìn thấy Tống gia gặp chuyện không may, làm sao cô ta có thể không đến bỏ đá xuống giếng.
Thế nhưng một cái này đúng là vừa ngoan độc vừa không lưu tình, khiến cô trực tiếp trở về thời kỳ ban đầu...! Nhưng là cô ta cho rằng như thế, có thể giết chết được cô sao? Trong đáy mắt của Tống Thanh Xuân quét lên trào phúng, Đường Noãn cũng đừng nghĩ quá tốt đẹp, Tống