Anh không có bệnh tâm thần, lại cùng một đám bệnh tâm thần ở một chỗ, lúc đó anh thật sự cho rằng mình muốn điên rồi, mỗi lần gặp mẹ mình, liền cầu mong mẹ mang mình ra ngoài, nói mình không có bệnh, nói trong lòng những người đó thật sự nghĩ như thế, anh đều nói đúng sự thật! nhưng là anh giải thích như vậy, mẹ lại càng thấy tinh thần của anh không bình thường!
ở trong bệnh viên chăm sóc anh là một người phụ nữ trung niên, rất có kiên nhẫn với anh, ánh mắt nhìn anh rất ưa thích, ngay lúc đó anh bị nhốt ở trong bệnh viện tâm thần, thật sự có sự tín nhiệm và ỷ lại vào bà, nhưng sau đó ỷ lại và tin tưởng không duy trì được bao lâu, liền hoàn toàn bị vỡ tan trong một đêm.
Bà ta lên giường của anh, vạch quần áo tìm tòi trên người anh, vuốt ve người anh, hôn lên da thịt của anh! bà ta đụng chạm khiến anh đọc được những cách nghĩ chân thật nhất trong lòng bà ta!
Anh liều mạng vùng vẫy, nhưng lúc đó anh chỉ là một đứa bé tám tuổi, đâu nào có nhiều sức lực như bà ta, sau đó, anh phát hiện anh có thể khống chế suy nghĩ của người khác, anh khống chế được người đàn bà đó rời khỏi người anh, nhưng không được bao lâu, sự khống chế của anh lại mất hiệu lực, người đàn bà đó lại sấn về phía anh, anh cực kỳ sợ hãi, sau đó lúc anh cực kỳ sợ hãi, khống chế bà ta đập đầu vào tường, bà ta hôn mê ngất đi, anh cũng ngất theo.
Từ sau đó, người phụ nữ trung niên đó đối với anh không còn tốt như xưa, mà là không tốt, bà ta thường xuyên ngược đãi anh!
Từ đó, anh bắt đầu trở nên chán đời, trở nên không tin bất kỳ ai, trở nên lạnh lùng vô tình, bắt đầu chán ghét phụ nữ, trở nên thích sạch sẽ đến chỗ khiến người khác giận sôi máu! cũng mất hẳn nụ cười!
Cũng là từ lúc đó, chỉ mình anh biết được là anh có siêu năng lực.
Hai tháng sau