Người đó vào lúc trước cô uống say ở Kim Bích Huy Hoàng, khi cô bất tỉnh nhân sự, đã giúp cô thuê phòng, chăm sóc cô...!
Cho dù Trình Thanh Thông đứng ở sau lưng Tô Chi Niệm, cô nhìn không thấy vẻ mặt của anh, nhưng cô lại có thể nhìn ra cô độc nồng đậm không tản từ trên người anh, khiến cho tâm của cô đều cường ngạnh co rút đau lên theo.
Cô thật sự rất muốn, vẫn rất muốn chạy lên phía trước, cho anh một cái ôm an ủi, nhưng cô không thể.
Cô chỉ có thể yên tĩnh nhìn anh đau đớn, đau đớn theo anh thôi.
Lúc Tô Chi Niệm cất bước rời đi, Trình Thanh Thông cũng cất bước đuổi theo luôn.
Tô Chi Niệm giống như sợ chính mình không đi nữa, sẽ xông vào ngăn trở Tống Thanh Xuân mua nhẫn, bước chân đi đến rất nhanh, đến cuối cùng Trình Thanh Thông chỉ có thể chạy chậm một đường theo.
Bước chân của Tô Chi Niệm có chút lộn xộn, lúc đi ra khỏi Tân Quang Thiên Địa, không nhìn đường, một lần không cẩn thận liền chật vật không chịu nổi đụng vào trên thùng rác.
Nhưng anh liền giống như là không cảm giác được đau đớn, đưa tay ra chận một chiếc taxi, kích động mở cửa xe, liền ngồi xuống.
Tô Chi Niệm như vậy, là Tô Chi Niệm mà cả đời này của Trình Thanh Thông cũng chưa từng gặp qua.
Anh luôn lãnh đạm trấn định, lúc này liền giống như là đứa bé đánh mất toàn bộ thế giới, luống cuống, kinh hoảng.
Trình Thanh Thông là thật không yên tâm, cho nên theo sát phía sau chận một chiếc taxi, theo sau xe của Tô Chi Niệm.
Tô Chi Niệm trở về Vĩnh Huy Hoa Uyển, lúc Trình Thanh Thông cách biệt thự của anh chỉ còn 100 mét, liền xuống xe, cô nhìn thấy anh tính tiền, bước chân xoay người đi vào trong viện, khập khiễng cà nhắc.
Cô biết, khẳng định là lúc vừa rồi anh không cẩn thận đụng vào thùng rác, đụng thương chân.
Nhưng thân phận của cô, chú định cô dù là nhìn thấy anh đau, cũng không có cách nào quang minh chính đại đi lên trước quan tâm đau đớn của anh.
Cho nên cô chỉ có thể lặng lẽ đi đến cửa nhà anh, cách hàng rào, len lén nhìn anh vào nhà.
Trình Thanh Thông không sốt ruột rời đi, đứng an tĩnh ở ven đường,