Hồi ức ngày đó của mẹ không hề nhiều, anh chỉ biết, không biết thế nào mà Tống Mạnh Hoa và mẹ liền đánh bậy đánh bạ ngủ cùng một chỗ.
Mẹ tỉnh lại trước, bị dọa hỏng, quấn khăn trải giường, ngay cả bài bảo vệ tốt nghiệp cũng không có tham gia, liền vội vàng rời khỏi trường học.
Mẹ và Tống Mạnh Hoa vừa từ biệt, liền cách biệt gần hai mươi năm không gặp.
Mẹ không có lấy bằng tốt nghiệp, bốn năm đại học đều vô ích, sau khi ra ngoài rất khó tìm việc, chỉ có thể làm được nhân viên bán hàng trong trung tâm thương mại.
Cha mẹ của mẹ có chút trọng nam khinh nữ, sau khi mẹ tốt nghiệp liền luôn muốn nhanh chóng gả mẹ ra ngoài, đáy lòng mẹ có người, không bằng lòng xem mắt, nhưng tính khí bà mềm yếu, không dám phản kháng cha mình, liền chỉ có thể gặp một người lại một người.
Có một người đàn ông hơn bà mười tuổi, trong nhà có một nhà máy, có chút tiền, tham luyến tướng mạo của mẹ, cho cha của mẹ một số lớn sính lễ, cha của mẹ xem trọng tiền tài, bức mẹ lấy chồng.
Mẹ còn chưa kịp phản kháng, liền phát hiện mình có bầu.
Thời đại đó của mẹ, tư tưởng của mọi người còn muốn bảo thủ hơn hiện tại rất nhiều, mẹ chưa kết hôn mà có con, quả thực thành khinh thường nơi đáy mắt của mọi người.
Cha của mẹ vì chuyện này mà mất hết mặt mũi, trực tiếp đưa mẹ về quê.
Năm anh ba tuổi, trở lại Bắc Kinh, ban đầu mẹ không có trở về nhà cha mẹ của mẹ, là về sau nhà cha mẹ của mẹ phải giải tỏa, dựa theo phòng phân nhân khẩu, mẹ mới trở về.
Năm anh tám tuổi, lúc mẹ đứng ở bên cạnh mọi người, coi anh thành quái vật, đưa vào bệnh viện tâm thần, anh đã từng oán mẹ.
Chính là oán quy oán, mẹ thì cuối cùng vẫn là mẹ của anh, là một người thật tâm đối đãi với anh ở trên thế giới này.
Càng huống chi, mẹ con đâu có thâm cừu đại hận gì?
Thật ra mẹ - người yếu đuối này cũng có lúc rất dũng cảm, ví dụ, khi bà hỏi Tống Mạnh Hoa có kết hôn lần nữa hay