Trình Thanh Thông đặt Tần Dĩ Nam ngã xuống giường, sau khi tốn sức cởi giày anh, thay anh đắp chăn mền, liền muốn rời khỏi.
Nhưng mà, khi cô đi đến cửa, Tần Dĩ Nam say rượu bỗng nhiên xoay người mạnh một cái, té xuống từ trên giường, phát ra một tiếng vang “rầm” thật lớn.
Trình Thanh Thông theo bản năng ngừng bước chân, nhìn thấy Tần Dĩ Nam nằm ở trên mặt đất, tốn sức muốn đứng lên, do dự một chút, lại quay trở về lần nữa, dìu đỡ anh lên giường.
Lúc Tần Dĩ Nam ngã xuống, Trình Thanh Thông không có phòng bị, cả người bỗng chốc bị anh liền mang nằm xuống theo.
Mặt cô đúng lúc đối diện mặt anh.
Đây là lần đầu tiên trong đời cô và một người đàn ông dựa vào gần như vậy, khi hơi thở của anh phun ở trên gò má cô, tốc độ tim đập của Trình Thanh Thông bỗng chốc liền loạn lên.
Cho dù Tần Dĩ Nam say rượu, nhắm mắt lại, hoàn toàn không biết chung quanh phát sinh cái gì, nhưng Trình Thanh Thông lại vẫn kích động rủ mí mắt xuống, luống cuống vài giây, sau đó giống như là ý thức được cái gì, đỏ mặt, nhanh chóng bò dậy từ bên cạnh Tần Dĩ Nam.
Cô giống như nhận được kinh hãi gì đó, không hề dừng lại một chút nào đứng lên từ trên giường, lui về sau hai bước, lúc này hô hấp mới thông thuận lên.
Trình Thanh Thông nhẹ nhàng vỗ mặt, cắn môi dưới, liền vội vàng chạy đến cửa, khi cô sắp đi đến trước cửa, bỗng nhiên trong đầu liền đột nhiên hiện lên một ý nghĩ, sau đó cả người liền bỗng dưng ngừng lại.
Cô đứng đưa lưng về phía Tần Dĩ Nam một hồi lâu, mới chậm rãi quay đầu, nhìn người đàn ông nằm ở trên giường một cái.
Anh là vị hôn phu của Tống tiểu thư, hôn sự của bọn họ đã định xong, liền sắp làm lễ cưới...!
Lúc trước cô vì đại BOSS, từng đi tìm Tống tiểu thư, nhưng Tống tiểu thư đều luôn không có bất kỳ suy nghĩ muốn hủy hôn nào; về sau đại BOSS vì Tống tiểu thư, nhảy xuống từ độ cao tám