Editor: Xiu Xiu
“Oa?” đột nhiên Tống Thanh Xuân ngừng lại, như là nhớ tới cái gì đó, sau một khắc , liền vui mừng nói: “Sao mình ngốc như thế, mỗi ngày ở đây đều có người đến dọn dẹp, vốn đã không bẩn, vì sao mình phải thật sự đi dọn dẹp? Chỉ cần giả vờ giả vịt là tốt rồi! Chờ anh ngủ thiếp đi, mình đi ngủ, ngày hôm sau tỉnh lại, làm sao anh biết được là mình không hề quét dọn?”
“Tống Thanh Xuân, cô quả thực quá thông mình, tôi yêu cô!”
Sau đó anh liền nghe thấy cô “muma chụt chụt” một tiếng, đại khái là hôn ở trên tay, lại bị cô đập vào trên mặt, truyền đến một tiếng “Bốp” rất nhỏ.
Dưới lầu yên lặng tầm một phút, Tô Chi Niệm liền nghe được tiếng ti vi truyền đến.
Chắc là cô sợ bị anh nghe thấy, âm thanh cực kỳ nhỏ, nhưng anh vẫn có thể nhận ra, âm thanh đó phát ra ở trong phòng tập.
Phòng tập không có tivi, chắc là cô xem bằng di động, nghe đối thoại của nhân vật chính ở bên trong, là một bộ phim Hàn.
Thật ra anh cũng không xem mấy thể loại tình cảm triền miên lãng mạn của Hàn quốc, nhưng lại có chút hiểu biết đối với bộ phim này.
Bởi vì nam chính cũng như anh, có siêu năng lực.
Thế nhưng, anh lại có chút khác biệt, nam chính là người ngoài hành tinh, sống gần bốn trăm năm, mà anh là một người trái đất bình thường, sinh lão bệnh tử tuổi thọ hữu hạn.
Tô Chi Niệm tiếp một cuộc họp hội nghị qua webcam, trong lúc họp, lực chú ý của anh thường phiêu diêu xuống dưới lầu.
Cô thi thoảng lại vì tình tiết trong phim lên xuống, mà có vài lời tán thưởng ngắn ngủi.
“Rất đẹp trai!”, “giáo sư quá đẹp!”, !
“Căn cứ định luật tám tập của phim Hàn, bọn họ chuẩn bị hôn môi sao! ”
Sau đó Tống Thanh Xuân hoàn toàn không có âm