Tô Chi Niệm hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, vừa cố gắng hung bạo ép chữ “được” đó trở về, Tống Thanh Xuân lại bỗng nhiên đưa tay ra, nắm ống tay áo của anh: “Em không muốn ở lại trong nhân gian quang minh tốt đẹp, em chỉ muốn ngốc ở bên cạnh anh, dù là địa ngục hắc ám, cũng không việc gì...!Chỉ cần có thể ở cùng với anh, địa ngục cũng sẽ biến thành thiên đường...”
Chữ “được” mà Tô Chi Niệm thật vất vả mới sắp nuốt vào bụng, cứ như vậy bị một câu “Chỉ cần có thể ở cùng với anh, địa ngục cũng sẽ biến thành thiên đường” của Tống Thanh Xuân liền nâng lên lần nữa, lúc cả người của anh đều chưa kịp phản ứng, đã lên đến bờ môi, mắt thấy chữ “được” liền sắp rơi ra từ giữa môi răng anh, anh bỗng nhiên phản ứng lại, hung hăng hất tay Tống Thanh Xuân đi, liền vội vàng đi xuống lầu.
“Tô Chi Niệm, em đã nói, em không để ý em xuống địa ngục, vì sao anh còn muốn để ý!”
“Tô Chi Niệm, anh biết rõ, chúng ta tách ra, ai cũng không vui vẻ, anh cần gì phải như vậy!”
“Tô Chi Niệm, em nói với anh, quyết định em làm ra sẽ không thay đổi, mặc kệ anh có đáp ứng hay không, dù sao anh đều phải đáp ứng!”
Tống Thanh Xuân vừa đi theo Tô Chi Niệm xuống lầu, vừa hô lên với bóng lưng của anh.
Nhưng mà từ đầu đến cuối người đàn ông vẫn là một bộ dáng hờ hững lạnh nhạt, đưa tay ra, đẩy phòng tập thể thao ra, đi vào.
Tống Thanh Xuân theo tới cửa phòng tập thể thao, đúng lúc bắt gặp Tô Chi Niệm đang động tác lưu loát khóa cửa, cửa sổ: “Tô Chi Niệm, rốt cuộc anh có nghe thấy em nói chuyện không?”
Tô Chi Niệm vẫn là một bộ dáng trầm mặc, khóa kỹ cửa sổphòng tập thể thao, liền đi ra từ trong nhà, nhìn cũng không nhìn cô một cái, trực tiếp lướt qua bên cạnh cô, đi đến chỗ phòng khách, vẫn cầm chìa khóa khóa cửa, cửa sổ.
Tống Thanh Xuân nhíu mày, đuổi theo: “Tô Chi Niệm, anh khóa cửa