Editor: Xiu Xiu
Trái tim nhỏ của Tống Thanh Xuân hung hăng run rẩy một phen, theo bản năng mở miệng giải thích với Tô Chi Niệm: “Tôi chỉ là tùy tiện lật xem, cái gì cũng chưa thấy...”
“Ra ngoài!” Tô Chi Niệm bước đi rất nhanh đến trước mặt cô, dùng sức lực rất lớn lấy đi quyển nhật ký trong tay cô, không hề đợi cô nói xong, đã trực tiếp ra lệnh.
“Tôi thật sự...” Tống Thanh Xuân vừa định nói tiếp, Tô Chi NIệm như là che giấu kích động trong lòng, còn mang theo vài phần thẹn quá hóa giận, lại mở miệng nói: “Có nghe hay không! Tôi bảo cô ra ngoaì!”
Nói xong, Tô Chi Niệm căn bản không đợi cô có phản ứng, trực tiếp tóm lấy cánh tay của cô, ném cô ra khỏi phòng ngủ, sau đó ngoan độc đóng sầm cửa phòng ngủ.
Cái gì chứ, quả thực là không thể tin được, cô liền nghĩ ra một câu, anh cũng như vậy thôi...!Tống Thanh Xuân cười nhạo một tiếng đối với cánh cửa đang đóng chặt, xoay người trở về phòng ngủ của mình.
Tô Chi Niệm từ trước đến nay bình tĩnh, vẫn đợi cho cô đi vào trong phòng mình, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn một chút nữa, chút nữa thôi...!bí mật của anh đã bị cô phát hiện...
Tô Chi Niệm khép hờ con mắt, sau đó chậm rãi bước chân ngồi xuống sofa, cầm lấy quyển nhật ký, mở ra, nhìn chằm chằm nội dung trên đó, sau đó rút lấy một cây bút trong hộp bút trên bàn trà, lật đến một trang còn trắng, viết xuống.
Ngày 10 tháng 12 năm 2015, tuyết lớn.
Hôm nay tôi mới biết được, hóa ra trong lòng Đình Đình, lấy rất nhiều biệt danh cho tôi, Tô biến thái, Tô khiết nghiện, Tô trầm mặc, Tô máu lạnh, Tô nhật ký, Tô văn nghệ...!Những cái tên này, tôi đều cực kỳ thích.
Hôm nay suýt nữa Đình Đình lại nhìn được nhật ký của tôi...!a...!đúng rồi, hôm nay Đình Đình còn nở nụ cười với tôi...
-
Tống Thanh Xuân kéo thân thể mệt mỏi không chịu được, đi tắm nước nóng trước, sau đó làm khô tóc, đắp một cái mặt nạ rồi nằm xụi lơ ở trên giường.
Cầm lấy điện thoại,