Sau khi nữ phục vụ rời đi, trong phòng ăn rơi vào hoàn toàn yên tĩnh.
Ngoài cửa sổ sát đất bên cạnh bàn ăn, đúng lúc là đèn đuốc vạn nhà, cảnh đêm đẹp nhất của thành Bắc Kinh, huy hoàng tương ánh, xinh đẹp rối tinh rối mù.
Một tay Tống Thanh Xuân chống cằm, nhìn chằm chằm cảnh đêm ngoài cửa sổ một lát, quay đầu, đúng lúc bắt gặp Tô Chi Niệm cúi người, không biết nhìn cái gì dưới bàn cơm.
Tống Thanh Xuân hiếu kỳ nghiêng đầu một chút, bị tấm ván gỗ dưới bàn đúng lúc ngăn trở tầm mắt, cô chỉ đành mở miệng: "Sao vậy?"
Tô Chi Niệm không lên tiếng, cúi người, tiếp tục giằng co trên bàn ăn một lát, sau đó ngồi thẳng người, đẩy một cái hộp rất tinh xảo đến trước mặt Tống Thanh Xuân.
Tống Thanh Xuân kinh ngạc nhìn Tô Chi Niệm một cái: "Cho em?"
Tô Chi Niệm khẽ gật đầu, Tống Thanh Xuân nhận lấy món quà, tháo dỡ đóng gói ở ngay trước mặt anh, nhìn thấy một dây chuyền tinh xảo xinh đẹp nằm ở bên trong, là nhãn hiệu Dior.
Tống Thanh Xuân vừa mới chuẩn bị hỏi Tô Chi Niệm đang yên lành, sao lại tặng quà cho cô, liền có thêm một hộp quà lớn hơn, nhẹ nhàng đẩy đến trước mặt cô.
Lần này Tống Thanh Xuân không lên tiếng, buồn bực nhìn chằm chằm khuôn mặt Tô Chi Niệm một lát, tiếp tục tháo dỡ hộp quà, lần này bên trong nằm là một túi xách của Chanel, Tống Thanh Xuân vừa nhìn liền nhận ra được, đó là túi có số lượng hạn chế của Chanel mới tung ra vào mùa xuân.
Sao Tô Chi Niệm lại tặng cô dây chuyền, còn tặng túi xách cho cô?
Nghi hoặc trong đầu Tống Thanh Xuân còn chưa thành hình, lại có một hộp quà càng lớn hơn bày ở trước mặt cô.
Cô giống như là bị chấn động đến đần độn , chớp mắt nhìn Tô Chi Niệm một hồi lâu, mới lại dỡ bỏ đóng gói ra.
Đầu tiên đập vào tầm mắt là ba chữ tiếng Anh YSL, mở nắp ra, Tống Thanh Xuân nhìn thấy son môi sắp hàng chỉnh tề, Tống Thanh Xuân đếm lần lượt, gần như là bao gồm tất cả màu sắc của YSL.
Anh mua cho cô nhiều son như vậy làm cái gì, cô dùng không