Mấy cái gối ôm màu sắc ở trên ghế sô pha mà Trình Thanh Thông đã mua, khung ảnh lồng kính tinh xảo trên vách tường mà Trình Thanh Thông đã mua, một đôi vật trang trí bên cạnh ti vi mà Thanh Thông đã mua ...!
Người phụ nữ đó cũng thật là nghe lời, anh bảo cô dọn dẹp sạch đồ của cô đi, cô vẫn thật là dọn dẹp hết sạch sẽ!
Tần Dĩ Nam giễu cợt một tiếng, ngẩng đầu, uống ừng ực một ngụm lớn RIO, sau đó cởi quần áo, vào phòng tắm, tắm rửa.
Tắm rửa xong, Tần Dĩ Nam đứng ở trước gương trong phòng tắm, lúc cầm lấy khăn lông lau tóc, không cẩn thận thoáng nhìn mấy vết dấu móng tay trước ngực và sau lưng mình, anh liền giống như là bị người không hề có dấu hiệu nào liền điểm huyệt đạo, động tác toàn thân bỗng dưng dừng lại, ngay cả lúc đang lau tóc, anh bỗng nhiên nghĩ đến một ít chuyện về công ty cũng dừng lại theo.
Sau khi qua thật lâu, Tần Dĩ Nam mới đưa tầm mắt rút trở về từ trên gương, nhanh chóng lau tóc hai lần, khoác áo ngủ, liền đi ra khỏi phòng tắm.
Sáng mai còn có một cuộc họp, nằm ở trên giường, nhưng Tần Dĩ Nam lại không thể nào ngủ được.
Anh lăn qua lộn lại ở trên giường rất lâu, cuối cùng vẫn đứng dậy, xuống giường, đi đến trên ban công, hóng gió lạnh mùa xuân một lát, lúc phòng khách rót nước, nhìn chăm chú phòng ngủ chính.
Những đêm trước, anh ra ngoài, xuyên qua khe hở phòng ngủ chính, có thể nhìn thấy bên trong lộ ra một sáng ngời nhỏ nhặt, đó là ánh đèn ngủ Trình Thanh Thông đã bật lên sau khi ngủ, mà bây giờ, khe cửa đó là một mảnh đen nhánh.
Tần Dĩ Nam uống non nửa ly nước, lúc trở về phòng, vẫn là vòng đến phòng ngủ chính, đẩy cửa ra.
Cửa sổ bên trong không đóng, gió đêm thổi qua phòng, nhẹ nhàng thổi vào trên mặt anh, pha lẫn hương thơm ngọt ngào nhàn nhạt đặc biệt của Trình Thanh Thông.
Tần Dĩ Nam đưa tay ra bật đèn, bên trong phòng vốn đặt đầy đồ, giờ đã trống không.
Bên cạnh tủ đầu giường của phòng ngủ đặt một cái va ly rất