Sau một khắc, tầm nhìn của hắn bị che kín!
Đó là cái gì? Là lửa!
Nhưng lửa ở đâu ra? Là phép thuật của đám tiên nhân đó!
Kỷ Hành đang làm gì? Hắn đang bảo vệ hắn! Kẻ ngu này dùng thân thể che chở cho hắn!
Những suy nghĩ này giống như điện quang hỏa thạch lóe lên trong đầu, đôi mắt Phong Thả Ngâm bị che kín mở trừng trừng như muốn nứt ra.
Thân thể của hắn được Kỷ Hành bảo vệ chặt chẽ nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng rực ngay bên cạnh mình.
Trong nháy mắt đó trong đầu hắn chợt lóe qua vô số hình ảnh, chỗ nào cũng là hình ảnh thảm trạng khi chết của Kỷ Hành bị ngọn lửa đỏ rực thiêu rụi.
Ngọn lửa đỏ tươi không ngừng li3m láp lên thân thể Kỳ Hành, sau đó… Sau đó…
Phong Ngũ, Phong Lục bây giờ tung tích không rõ, hắn đã cũng không còn cách nào chấp nhận được việc người bên cạnh hy sinh vì mình nữa!
“A!” Từ trong miệng Phong Thả Ngâm phát ra tiếng kêu gào như con dã thú bị nhốt trong chuồng tựa như có một công tắc bí mật nào đó trong thân thể hắn được bật lên.
Thân thể mềm nhũn nặng nề của hắn dường như được rót đầy sức mạnh, nội lực dồi dào không ngừng di chuyển trong kinh mạch, những vết thương giống như đã biến mất.
Hắn giống như đã trở lại thời kỳ đỉnh phong nội lực tràn đầy.
Hắn thoát khỏi sự khống chế của Kỷ Hành, hai tay hắn đặt lên vai Kỷ Hành nhấn thân thể đang bốc cháy của y xuống nước bùn.
Luống cuống tay chân đánh loạn trên người Kỷ Hành, hắn khàn giọng nói năng lộn xộn lặp đi lặp lại: “Ngươi sao rồi? Có đau không? Có đau không…”
Kỷ Hành mở đôi mắt đen kịt nhìn hắn rồi chậm rãi lắc đầu.
Thật ra y đang hấp thụ năng lượng trong ngọn lửa, mà bây giờ lại bị Phong Thả Ngâm vuốt v e…
Phong Thả Ngâm vất vả dập lửa trên người Kỷ Hành lại nhận ra đầu hắn đã bị đốt sạch từ làn da trắng nõn tuấn mỹ dọc theo thái dương đến mắt trái rồi kéo xuống dưới quai hàm đều che kín vết thương do lửa thiêu.
Phong Thả Ngâm nắm chặt tay đến mức gân xanh cũng lộ ra, hai mắt hắn đỏ ngầu.
Có ngọn lửa phẫn nộ trong lòng hắn như muốn trào ra thiêu rụi tất cả!
Nhưng ngay lúc này phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng xé gió, Phong Thả Ngâm vừa nhấc tay thì Kỷ Hành đã dùng một tay nắm chặt đồ vật từ phía sau bay đến.
Đó là một mũi băng tiễn khéo léo, nhìn qua giống như vừa được ngưng tụ lại rồi phóng ra, sau khi bị Kỷ Hành bắt được liền chậm rãi tan chải.
Phong Thả Ngâm quay người, lạnh lùng nhìn người mặc đạo bào trrawsng hoa văn màu lam trước mặt: “Tiên nhân”.
“Ngươi cứng đầu hơn so với ta nghĩ một chút.
Nhưng hôm nay ngươi không thể không chết!” Tu sĩ chậm rãi hạ xuống từ giữa không trung, một tay bấm lấy pháp quyết, vô số mũi tên băng hiện lên giữa không trung như mưa rơi lao vút về phía Phong Thả Ngâm!
Phong Thả Ngâm bảo vệ phía trước Kỷ Hành.
Hai tay hắn nắm chặt rồi đột nhiên bước về phía trước một bước, dùng nội lực ngưng tụ ra một tấm lá chắn trong suốt mạnh mẽ đỡ băng tiễn của đối phương.
Băng tiễn do phép thuật ngưng tụ ra va vào lá chắn trong suốt phát ra tiếng leng keng leng keng giòn giã, đồng thời vang lên còn có tiếng bật thốt đầy kinh ngạc của tu sĩ: “Ngươi đã ‘Dẫn Linh nhập thể’? Làm sao có khả năng!”
Phong Thả Ngâm không hiểu “Dẫn Linh nhập thể” trong miệng kẻ kia là có ý gì, mà hắn cũng không cần phải biết! Hắn chỉ biết tu sĩ trước mặt mình yếu hơn Quân Trạch rất nhiều mà trạng thái của mình bây giờ căn bản duy trì không được bao lâu nữa cho nên hắn nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết tiên nhân này.
Nếu không, hắn và Kỷ Hành chính là chạy trời không khỏi nắng!
Dường như có một tia chớp xẹt qua trước mắt mang theo khí thế như sấm vang chớp giật hướng về tu sĩ lao đến!
Tu sĩ vừa mới lấy ra một lá bùa phụ trợ trong túi càn không kinh ngạc nhìn cái người phàm bỗng nhiên có thể ‘Dẫn Linh nhập thể’ biến thành tu sĩ, sau đó dùng tốc độ chỉ có khi ngự kiếm mới đạt được phi thân lao đến! Tất cả những điều này phát sinh quá nhanh, tu sĩ kia mới bấm pháp quyết được một nửa đã bị người trẻ tuổi trước mắt mình cắt cổ…
Trên cái cổ bóng loáng hiện lên một đường máu cắt vô cùng ngọt, sau đó máu tươi từ bên trong bắt đầu trào ra.
Tu sĩ trợn mắt lên, trong mắt tràn đầy không tin nối và hối hận.
Gã hối hận tại sao mình không giati quyết tên phàm nhân này ngay lập tức, không thể tin rằng mình còn chưa