Editor: Mike-kun
Sau khi bộ phim kết thúc, Tống Tử Kỳ cùng Lương Bá Nhã lại vừa vặn đụng phải Trần Lãng và Tề Lượng ở cửa rạp chiếu phim. Chuyện đầu tiên Trần Lãng làm chính là vẫy tay với Lương Bá Nhã, rồi lại chào hỏi với Tống Tử Kỳ, tiếp theo ánh mắt hắn ta vòng tới vòng lui giữa hai người, ý vị trêu chọc trong đó quả thực không cần nói cũng biết.
Mà Tề Lượng lại bởi vì Tống Tử Kỳ đã chào hỏi trước đó, nên cũng không có biểu tình sẽ vạch trần Tống Tử Kỳ, vẻ mặt cậu bình thản khi Trần Lãng giới thiệu cùng hai người chào hỏi.
Tống Tử Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất quá sau khi yên lòng, cậu lại không kiềm giữ được tâm lắm chuyện của mình...... Tề Lượng cùng Trần Lãng, hai tên kia rốt cuộc là cấu kết từ khi nào a?
Bất quá cho dù có muốn ngóng tin, thì Tống Tử Kỳ cũng không có khả năng mở miệng hỏi tại đây, chỉ có thể mạnh mẽ kiềm chế lại tâm lắm chuyện, rũ mi mắt COS bình hoa. Bất quá tên miệng rộng Trần Lãng kia lại tự mình nói ra: "Hôm nay, tớ với bạn trên mạng gặp nhau, không nghĩ tới lại trùng hợp gặp các cậu ...... Đúng rồi, Bá Nhã, đây là Tề Lượng, ID B trạm là Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử, hẳn là mày biết."
Lương Bá Nhã ngước mắt nhìn Tề Lượng một cái, sau đó hơi hơi mỉm cười: "Chào cậu."
Tề Lượng hiển nhiên là nhìn ra được Lương Bá Nhã cười chỉ là xuất phát từ lễ phép, mang theo ba phần lãnh đạm, bảy phần xa cách, cho nên cũng chỉ tùy ý gật gật đầu.
"Đúng rồi, Tề Lượng, đây là Lương Bá Nhã, ID là Bạch Y Tống Tửu...... Hì hì, chính là nam thần của B trạm, Bạch Y Tống Tửu nha." Trần Lãng lại tiếp tục giới thiệu với Tề Lượng về Lương Bá Nhã.
Tề Lượng rõ ràng sửng sốt một chút, cậu nhìn thoáng qua Lương Bá Nhã, lại nhìn thoáng qua Tống Tử Kỳ, ánh mắt ý vị thâm trường.
Tống Tử Kỳ đương nhiên là biết Tề Lượng nhất định là hiểu sai, Tề Lượng nhất định là nghĩ cậu vì gạ gẫm nam thần mà không tiếc giả nữ...... Tuy rằng hiện tại nói vậy cũng không sai QAQ!
"Mấy ngày trước, tao vừa mới phát hiện Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử vậy mà lại ở G đại cách vách, liền chạy tới G đại chặn cậu ta, không nghĩ tới thật sự chặn được rồi...... Chao ôi Bá Nhã, còn có Kỳ Kỳ, nếu đã trùng hợp như vậy, vậy tí nữa chúng ta cùng đi ăn cơm đi?"
Ngay khi Trần Lãng nhắc tới xưng hô "Kỳ Kỳ" này, Tống Tử Kỳ chắc rằng ánh mắt của Tề Lượng nhìn về phía cậu nhất thời càng thêm vi diệu.
Vào giờ phút này cậu dường như có thể get được tâm lý hoạt động của Tề Lượng --
Nam giả nữ còn chưa tính!
Thậm chí ngay cả giả danh còn muốn chu toàn đến vậy!
Tên này rốt cuộc là muốn làm con gái đến bao nhiêu!
Ôi chao! Chơi dơ vậy!
Lương Bá Nhã mỉm cười cự tuyệt: "Không cần, chúng tôi đã ăn rồi, các cậu đi ăn đi."
Trần Lãng có chút thất vọng, bất quá rất nhanh hắn lại tỉnh lại: "Vậy được rồi, chúng tớ không quấy rầy các cậu hẹn hò nữa, đi trước đây, tạm biệt ~"
Ánh mắt của Tề Lượng trước khi đi, thập phần có ý vị thâm trường, nhìn đến mức trong lòng Tống Tử Kỳ thập phần run sợ.
Vẫy tay chào tạm biệt Tề Lượng cùng Trần Lãng, Lương Bá Nhã lại mời Tống Tử Kỳ cùng nhau đi công viên. Tống Tử Kỳ do dự một chút, rốt cuộc vẫn gật gật đầu đáp ứng, vì thế hai người liền dọc theo phụ cận công viên G đại đi dạo.
Người tản bộ trong công viên này không nhiều lắm, Tống Tử Kỳ một bên cúi đầu đếm bước chân chính mình, một bên không ngừng ở trong lòng lắc lư rối rắm...... Rốt cuộc hiện tại có nên thẳng thắn với nam thần hay không? Nên thẳng thắn với nam thần hay không? Nên thẳng thắn với nam thần hay không đây?
Đi một bước, thẳng thắn đi!
Lại đi một bước, thôi, thôi bỏ đi QAQ......
Đi một bước, quả nhiên vẫn nên thẳng thắn đi!
Lại đi một bước, hay là thôi đi......
Thẳng thắn, không thẳng thắn, thẳng thắn, không thẳng thắn, thẳng thắn......
"Trời bắt đầu tối rồi, tôi đưa cậu về G đại nha?"
Ngay khi Tống Tử Kỳ sắp ra quyết định cuối cùng, thanh âm ôn nhã hơi trầm xuống của Lương Bá Nhã bỗng nhiên vang lên, lập tức cắt ngang suy nghĩ của cậu.
...... Trời tối?
Tống Tử Kỳ ngẩng đầu vừa thấy, mới phát hiện cậu đã cùng Lương Bá Nhã đi tới lối ra công viên rồi, cũng không biết hai bọn họ rốt cuộc đã đi rồi bao lâu, sắc trời đã dần dần tối...... Có lẽ là vì thời gian ở chung với nam thần rất vui vẻ, cũng có lẽ là vì toàn bộ hành trình Tống Tử Kỳ đều tâm sự nặng nề, cho nên cậu căn bản không chú ý tới thời gian trôi qua.
...... Phải ra quyết định rồi sao?
Trong nháy mắt, Tống Tử Kỳ có cảm giác trái tim chính mình đập điên cuồng, phải thẳng thắn rồi sao?
Bởi vì quá mức khẩn trương, hai chân Tống Tử Kỳ có chút run run, tưởng tượng đến cảnh phải thẳng thắn, đại não của cậu liền trống rỗng.
Tống Tử Kỳ chậm rãi mở ra miệng: "Cái kia......"
Vừa mới hé miệng, Tống Tử Kỳ mới phát hiện chính mình vậy mà lại khẩn trương đến mức mất tiếng.
Lương Bá Nhã dừng một chút, sau đó cười với Tống Tử Kỳ: "Cổ họng cậu không thoải mái thì không cần miễn cưỡng...... Tôi đưa cậu trở về."
Thời điểm hắn thiệt lòng mỉm cười, ngay cả mặt mày cũng nhuốm lên sự ôn nhu động lòng người.
Dũng khí của Tống Tử Kỳ, chỉ có trong chớp mắt, một khi đã bỏ xuống, liền không nhấc nổi nữa.
Nhìn Lương Bá Nhã mỉm cười, Tống Tử Kỳ hoảng loạn lắc lắc đầu, bởi vì có tật giật mình, cậu còn cố ý vòng đường xa để trở về G đại.
Ủ rũ cụp đuôi trở về ký túc xá, Tống Tử Kỳ liếc mắt một cái liền thấy được Tề Lượng đang ở phía dưới.
Nghe trong không khí ngập tràn mùi hương, vốn dĩ còn muốn dò hỏi Tề Lượng về Trần Lãng, Tống Tử Kỳ vừa mở miệng một cái tức khắc liền nói sang chuyện khác: "Thơm quá đi, mày làm cái gì ngon vậy?"
Tề Lượng cúi đầu xuống che mặt, bình đạm nói: "Mì thịt nạc trứng gà."
Tống Tử Kỳ thò lại gần ngửi ngửi: "Tao cũng muốn ăn...... Từ từ, không phải mày đi ăn với Trần Lãng sao?"
Tề Lượng cũng không ngẩng đầu, nói: "Tao bỏ hắn lại sau đó trở về ...... Mấy cái tiệm cơm bên ngoài, còn không nấu ngon bằng tao."
Tống Tử Kỳ chảy nước miếng đồng ý gật gật đầu, gật đầu xong, sau đó cậu chợt thấy không thích hợp: "Không phải mày với Trần Lãng gặp mặt bạn gay sao, làm gì bỏ hắn lại, đi một mình về?"
Tề Lượng cũng không ngẩng đầu lên nói: "Ai gặp mặt bạn gay với hắn? Hắn không biết từ nơi nào biết tao là học sinh G đại, sau đó liền chạy tới chặn tao, một vừa hai phải bắt tao gặp mặt offline, còn kiên quyết kéo tao đi xem cái bộ phim không biết là gì, thật sự không hiểu nỗi."
Tống Tử Kỳ sửng sốt, mặc dù cậu biết loại người nhiệt tình như Trần Lãng này xác thực có loại làm như quen thuộc đến quái lạ, bất quá Tống Tử Kỳ vẫn luôn cho rằng Trần Lãng từ trước đến nay đều quen con gái, không nghĩ tới hắn vậy mà cũng chơi loại này với Tề Lượng ......
"Không phải gần đây mày không chơi với hắn à, thế quái nào hắn còn tung ta tung tăng chạy tới tìm mày?"
Tay múc mì trong bát của Tề Lượng dừng lại, sau đó nhàn nhạt nói một câu: "Thiếu tự trọng thôi."
Tống Tử Kỳ tức khắc chụp chân cười to: "Mày nói rất đúng!"
Tề Lượng đem bát mì chín đưa cho Tống Tử Kỳ, nhìn Tống Tử Kỳ vui vui vẻ vẻ tiếp nhận cái bát hơi nóng, sau đó vui vui vẻ vẻ ăn một mồm to, lúc này mới bình đạm mở