Thời điểm Trang Uẩn quay trở về ký túc xá, mọi người trong phòng đều chưa đi ngủ, có hai người đang ngồi trò chuyện vớ vẩn, còn một người khác thì đang chơi trò chơi.
Trang Uẩn nghĩ muốn mở máy tính trước, sau đó mới bước vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ.
Chờ anh tắm rửa xong đi ra, leo lên QQ, liền bị tin nhắn đến oanh tạc một trận điên cuồng. Từng fan hâm mộ trong nhóm của anh đều đang ra sức @ anh.
Thanh Thần: Xảy ra chuyện gì. . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Gào gào gào, lão đại anh cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Sama sama, anh chuẩn bị quay lại sao ん(*≧▽≦*)ん
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Thế mà lão đại anh lại hợp thể cùng Thanh Phong! Là bạn gay gặp mặt sao! Hiện trường hợp đúng không!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Tôi cũng muốn gặp mặt sama o(╥﹏╥)o
Thanh Thần: Bạn gay gặp mặt cái gì cơ?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Σ( ° △ °|||) Không phải lão đại anh tạo ra sao? Nhưng đó rõ ràng là giọng của anh mà!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Lão đại! Sama! Chỉ đường đến trang chủ B của Thanh Phong! Đổi! Mới!! Upload mới!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Gào ┗|’O′|┛ gào ~~
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Lão đại moa moa ta! ! !
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Kỳ thật tôi luôn nghi ngờ. . . . . Em gái Thanh Phong thật sự là con gái sao?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: A?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Chỉ là cảm giác lúc lão đại hát bài 《Một Lần Cũng Đủ》 rất ngọt, có thể tưởng tượng ra toàn bộ bầu không khí đều tràn ngập bong bóng màu hồng phấn ~
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: ! ! ! ! ! ! !
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Sơ Tinh: Người yêu hát đôi! ! ! ! Nếu là vậy, Thanh Phong giấu quá kĩ rồi! Tôi vẫn luôn cho rằng là con gái cơ!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: CMN, Thần Phong vừa nói như vậy, tôi liền có thể tưởng tượng ra cảnh Thanh Phong đánh đàn còn lão đại ca hát. . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Tình Thiên: Hơn một năm trước tôi cũng đã nói rồi! Thanh Phong chắc chắn là con trai! Các người lại không tin o( ̄ヘ ̄o#)
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Liếc mắt đưa tình! Tình yêu mãi mãi!
Thanh Thần: . . . . .
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Lão đại anh lại trốn! Tình huống này rốt cuộc là sao!
Lúc đầu Trang Uẩn còn mơ hồ, nhưng nhìn thấy các cô nói đến bài 《Một Lần Cũng Đủ》, anh đột nhiên nhận ra. . . . .
Anh vội vàng mở website B trạm (1) tìm trang chủ của Thanh Phong, chỉ thấy Thanh Phong đã hơn một năm không có đăng bản thảo đổi mới quả nhiên vào ngày hôm nay lúc 7 giờ lại có động tĩnh.
Trang Uẩn ấn mở, là bản dương cầm 《Một Lần Cũng Đủ》, mặc dù bản thảo lần này vẫn không có làm PV (2), nhưng lại có hình trang trí, là hình hai cậu bé rất Q (3), đang ôm lấy mặt nhau, bốn phía tràn ngập bong bóng màu hồng.
Sau hai khúc nhạc dạo liên tiếp mới chính thức tiến vào ca khúc chính, đồng thời còn vang lên tiếng ca của Trang Uẩn.
Trang Uẩn nhìn chằm chằm vào tấm hình hai cậu nhóc đáng yêu trên màn hình máy tính kia, là Thanh Phong? Áo may ô của Tùy Phong là Thanh Phong?
Có lẽ là do chịu ảnh hưởng từ mấy em gái trong nhóm, nên Trang Uẩn cũng cho rằng Thanh Phong là nữ, nếu như đám người kia biết trong nhóm có một thằng con trai, thì khi đó đã hưng phấn chết đi được rồi.
Trang Uẩn quay về QQ, tìm kiếm cái tên ‘Thanh Phong‘ ở trong nhóm một chút, nhưng lại lục không thấy tài khoản của hắn.
Thanh Thần: Thanh Phong không ở trong nhóm sao?
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Có lẽ không thêm vào nhóm! Nếu có thêm, hơn một năm trước mọi người đều đã sớm dụ dỗ rồi!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thanh Khê: Lão đại! Anh còn chưa giải thích đâu! Tình huống này là sao!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Phong: Khẳng định giống như tôi đã nói, lão đại, Thanh Phong là nam, hai người đã gặp rồi? Lúc đang đánh giở « Một Lần Cũng Đủ » liền đổi sang « Tiểu Hạnh Vận », lão đại còn ngượng ngùng nói một câu, “Tôi còn thích bài Tiểu Hạnh Vận kia của cậu“, giọng điệu này, nói không phải người yêu, có quỷ mới tin!
Tuyết Tễ Thần Khởi ◆ Thần Hi: Dù sao mặc kệ là như thế nào, có thể nghe được tiếng ca của lão đại, tôi quả thực đã kích động muốn khóc rồi (≧▽≦)/
Tùy Phong rõ ràng có nói hắn đang ở trong nhóm, chẳng lẽ biệt danh trong nhóm không phải là Thanh Phong?
Trang Uẩn cầm điện thoại di động lên nhắn tin Wechat cho Tùy Phong.
Trang Uẩn: Em ở trong nhóm không phải tên Thanh Phong à? Sao không tìm được em?
Phong: Tên trong nhóm à.
Trang Uẩn: Gọi là gì?
Phong: . (chuột túi nhảy)
Trang Uẩn nhìn chằm chằm vào cái dấu chấm tròn kia một hồi lâu mới phản ứng lại được. . . . .
Tìm kiếm “.” một chút. Quả nhiên tìm ra được, liền thuận tiện gửi yêu cầu kết bạn qua.
Mặc dù biết Tùy Phong chính là Thanh Phong, tuy có chút kinh ngạc, nhưng anh không nghĩ bản thân lại dễ dàng chấp nhận đến vậy, sau khi kinh ngạc, lại cảm thấy chắc vẫn nằm trong dự đoán.
Trang Uẩn nhớ tới thời điểm lần đầu tiên gặp được Tùy Phong, hắn ngồi bên đàn dương cầm trong phòng Ban Văn Nghệ đàn một khúc Tiểu Hạnh Vận, bởi vì cũng là người chơi đàn dương cầm, cho nên lúc đó anh liền nghĩ đến ‘Thanh Phong‘, không nghĩ tới lượn một vòng, bọn họ lại là cùng một người.
« Một Lần Cũng Đủ » bị đám em gái trong nhóm vây kín như mưa bom bão đạn, càn quét đến nỗi nhìn không ra tấm hình đáng yêu kia.
Tất cả bản thảo của Thanh Phong đều là những ca khúc Trang Uẩn đã từng hát qua, sau khi Trang Uẩn lui giới, Thanh Phong cũng biến mất. . . . . Nhưng Tùy Phong vẫn một mực ở trong nhóm của anh, chắc hẳn cũng biết nguyên nhân anh lui giới lúc trước. . . . .
Trang Uẩn: Vậy chuyện ban đầu của anh em biết được bao nhiêu?
Phong: Anh chỉ chuyện của anh với Mỗ Quân sao (Bảo Bảo không vui)
Phong: Kỳ thật lúc em nghe được anh hát, thì anh đã quen với hắn rồi, quan hệ tựa như rất tốt. Fan hâm mộ của anh nhiều như vậy, em lại muốn là người đặc biệt nhất, gây được sự chú ý của anh, cho nên mới có tài khoản Thanh Phong này.
Phong: Anh xem đám em gái nhà anh đều bị tiếng đàn dương cầm của em chinh phục, vì sao anh lại không đến dụ dỗ em!
Trang Uẩn: . . . . . Vậy sao em không đến dụ dỗ anh?
Phong: Người ta thẹn thùng mà (*/ω *)
Trang Uẩn: . . . . .
Hắn mà thẹn thùng mới là lạ đấy. Lúc nãy còn dám hôn anh ở thao trường, tại sao không thấy hắn thẹn thùng chứ. . . . .
Phong: Em nhớ hắn đã nói với người ngoài là chưa từng gặp mặt anh mà có đúng không?
Trang Uẩn: Ừm.
Phong: (* ̄O ̄)の [ Được ]
Phong: Hai người chưa từng gặp mặt, không thể coi hắn là mối tình đầu của anh, em mới là mối tình đầu của anh!
Trang Uẩn: Anh có đồng ý với em cái gì sao →_→
Phong: Chúng ta ôm cũng đã ôm, hôn cũng đã hôn, em đã là người của anh (*/ω *), anh muốn bội tình bạc nghĩa sao (Bảo Bảo không vui)
Trang Uẩn: . . . . . Anh buồn ngủ, muốn ngủ, em cũng đi ngủ sớm một chút đi, không phải em đã nói mai lên lớp với anh sao.
Phong: (* ̄O ̄)の [ Được ]
Phong: Ngủ ngon =3=3=3=3=3=3=
Trang Uẩn: Ngủ ngon
Phong: Hôn em một cái đi (nâng mặt)
Trang Uẩn: =3=
Phong: Hôn trả lại =3=3=3=3=3=3=
Trang Uẩn tắt máy tính, dọn dẹp một chút, bò lên giường, hoàn toàn quên mất đám em gái còn đang gọi tên anh ở trong nhóm ra sau đầu kia.
Bạn cùng phòng đang nói chuyện đến quên trời đất hỏi, “Muốn ngủ?”
“Ừm. Sắp 11 giờ rồi, sáng sớm mai có tiết.”
“CMN, mai có tiết đầu! Là Quản lý Học?”
“Đúng.” Đối với mấy tên bạn cùng phòng luôn không nhớ mỗi ngày học cái gì anh đều hiểu rất rõ, Trang Uẩn đã thành thói quen.
“Thầy có cho bài tập không?”
“Không có.”
“A, vậy thì tốt.” Bạn cùng phòng đứng lên, “Tớ đi rửa mặt.”
Lúc đi ngang qua cái tên đang chơi game, liền đập nhẹ cậu ta một chút, dọa vị kia trực tiếp đá trúng giây điện.
“Đừng đùa, Trang Uẩn muốn ngủ.”
“A ừm. . . . . Lần sau anh gọi em một tiếng thôi có được hay không, đừng trực tiếp đập em, giật hết cả mình.” Cậu ta cũng tắt máy tính, “Cũng may vừa làm xong nhiệm vụ.”
“Chú mày ở đây gào rú la hét với máy tính, người bị dọa là chúng ta đây này.”
Bởi vì Trang Uẩn có tính khó chịu khi rời giường, chuyện không thể chịu đựng được nhất chính là bị đánh thức khi đang ngủ, cho nên ký túc xá của bọn Trang Uẩn thấy anh đi ngủ, hầu như đều làm xong chuyện của mình, sau đó cả đám đều chui vào trong ổ chăn, ngủ không được cũng chỉ có thể yên lặng chơi điện thoại di động.
Chủ yếu là do đã từng chứng kiến công lực khó chịu khi rời giường của Trang Uẩn rồi, chỉ cần đánh thức anh, trên giường có cái gì anh cũng vớ lấy rồi ném qua.
Có một lần, Trang Uẩn mang laptop lên giường sửa luận văn, trước khi ngủ liền trực tiếp đặt cái laptop ở cuối giường, kết quả ngày thứ hai không cẩn thận bị đánh thức, anh trực tiếp vớ lấy cái laptop định ném xuống giường, cũng may bạn cùng phòng chân tay lẹ mắt đỡ được. . . . .
Nếu không đã thấy đổ vỡ rồi.
* * * * *
Vừa khai giảng không lâu, lại có thêm kỳ nghỉ dài hạn, ngày đầu tiên lên lớp, mọi người khó tránh khỏi biếng nhác, rất nhiều người đều chờ đến khi bắt đầu học mới vô lớp, trong đó cũng bao gồm cả Tùy Phong.
Trang Uẩn cùng bạn bè cùng phòng ngồi chung một chỗ, chọn vị trí ở phía sau gần cuối lớp. Anh nhớ rõ trước kia có nhìn thấy trên Weibo hình ảnh phân khu chỗ ngồi trong lớp đại học gì đó, có khu cặn bã gì đó, mà chỗ ngồi một phòng ký túc xá bọn họ lại thuộc về vùng khu cặn bã, hai ba bàn cuối cùng.
Rất nhiều người đều mang bữa sáng vào phòng học, toàn bộ phòng đều tràn ngập đủ các loại mùi đồ ăn.
Thầy giáo môn Quản lý Học theo thói quen đặt câu hỏi về nội dung tiết trước trước khi lên lớp, Trang Uẩn đang lật sách, lại cảm giác bên người cố ý có người bước lại gần, anh giương mắt nhìn một chút.
“Bữa sáng.”
“Mua ở căn tin tầng 1?” Trang Uẩn nhìn Tùy Phong mua một túi bánh bao nhỏ, đủ loại nhân như sốt trứng muối, cùng khoai lang tím.
“Ừm, không biết anh thích hương gì, nên em đều mua hết.”
“Em đến muộn như vậy mà vẫn mua được?” Bữa sáng ở C đại, có thể coi là được hoan nghênh nhất, bình thường đi chậm, cho dù hình dáng nó ra sao cũng không thể thấy. 5 đồng 3 cái, mỗi cái đều rất nhỏ, chỉ cần cắn hai ba ngụm liền hết sạch.
“Anh không biết sao, gần đến giờ vào lớp, có thể gặp được đợt xuất lồng lần hai.”
“. . . . . Anh còn tưởng em lại đi cà mặt ở đâu đấy.”
“Anh thấy em đẹp trai sao?” Tùy Phong cười cười.
Trong phòng học đột nhiên vang lên tiếng hít không khí, Trang Uẩn nhìn quanh bốn phía một chút, phát hiện chỗ mình đã thành trung tâm ánh mắt của mọi người. . . . .
Trang Uẩn tranh thủ thời gian kéo Tùy Phong ngồi xuống, cũng may giống như anh nghĩ, nữ sinh ban bọn họ không hề điên cuồng cho lắm, nhiều nhất chỉ là nhìn qua chỗ này nhiều hơn vài lần mà thôi.
Hai mắt bạn cùng phòng cũng nhìn qua bên Tùy Phong, trong đó một người còn thì thầm nói, “Cũng không đẹp trai như trong truyền thuyết cho lắm.”
Trang Uẩn vừa vặn nghe thấy, nhịn không được phụt một tiếng, vậy mà Tùy Phong đã trở thành nhân vật trong truyền thuyết rồi sao?
Một người cùng phòng khác khá tự nhiên đến làm quen, “Tiểu học đệ, sao cậu lại đến lớp chúng ta, muốn theo đuổi học tỷ nào sao, nói cho sư huynh, sư huynh giúp cậu!”
Người ngồi bên cạnh lạnh lùng nói, “Thôi đi, cậu là cái tên cách điện với người khác phái đấy.”
Trang Uẩn chọn ra hai cái bánh bao, phát hiện nhân khoai lang tím không tệ lắm, Tùy Phong thì ăn ba cái bánh bao nhân sốt trứng muối, quả hợp với sở thích ăn bánh gatô của hắn, Trang Uẩn xem như đã hiểu rõ khẩu vị của hắn.
Tùy Phong cùng anh lên lớp, kỳ thật chính là đến làm phiền anh nghe giảng.
Một trang giấy, một cây bút, tô tô vẽ vẽ