Edit: Tử ĐằngThời điểm nhìn thấy bốn chữ nhà sinh vật học này, Diệp Sơ Dương phảng phất đoán được cái gì.
Cô thoát khỏi Weibo trên, sau đó lướt xuống dưới.
Lúc này đây, cô rốt cuộc cũng nhìn thấy cái nội dung làm nên hot search Weibo hôm nay.
Tiền đồ Cẩm Tú: Hôm nay đi nhà Sơ Dương ăn cơm, cũng gặp được vị kia rồi, phấn đấu trở thành bạn gái thôi nào!
Diệp Sơ Dương: “..........”
Cái con mẹ nó -----
Thật sự quá đáng ghét.
Diệp Sơ Dương hạn hán lời, trợn mắt trắng, chụp màn hình đem gửi cho chú út nhà mình.
Diệp Tu Bạch căn bản đang cùng Diệp lão gia nói chuyện, đột nhiên cảm giác được di động rung lên. Anh nhìn thoáng qua Diệp lão gia, rồi lấy di động ra xem.
Kết quả liếc mắt một cái liền nhìn thấy hình chụp trong tin nhắn của Diệp Sơ Dương.
Diệp Tu Bạch là người thông minh thế nào cơ chứ. Vừa nhìn thấy nội dung tin nhắn anh đã liền đoán ra cơ sự rồi. Ánh mắt người đàn ông trong nháy mắt liền âm trầm đi nhiều.
Anh lạnh lùng nhìn chăm chú vào nội dung trên điện thoại di động, không nói gì.
Diệp lão gia đang chờ đợi câu trả lời, bỗng nhiên cảm giác được sự chuyển biến khí thế của con trai mình, lập tức cũng có chút mộng bức, ông nhíu mày nhìn chằm chằm anh, hỏi “Sao thế?”
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch chỉ là đem điện thoại trong lòng bàn tay đẩy tới, anh nhìn Diệp lão gia, thần sắc nhàn nhạt nói, “Con có thể lý giải vì sao mà cô ta gấp gáp không chờ nổi để trở thành chủ nhân Diệp gia. Ba à. Loại chuyện này, thật sự về sau không cần thiết.”
Diệp Tu Bạch giờ phút này tâm trạng không được tốt, cũng như vậy, tâm trạng của Diệp lão gia cũng không có hơn gì.
Ông trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, Lương Cẩm Tú như thế lại đem mấy thứ này đăng lên mạng xã hội.
Đương nhiên, cũng không phải không thể nói.
Chỉ là những nơi như Weibo, nếu như ngươi mang tên Diệp Sơ Dương lên, giống như muốn dựa hơi, đây là sợ người khác không phát hiện được Weibo của ngươi à.
Nghĩ như vậy thì, cái cô Lương Cẩm Tú này trong lòng rốt cuộc là đang nghĩ cái gì, cũng có thể hiểu rõ ràng rồi.
Diệp lão gia trong nháy
mắt mặt đen như đít nồi.
Ông hít một hơi thật sâu, cuối cùng chỉ có thể suy sụp đưa điện thoại trả lại cho Diệp Tu Bạch, “Thôi, đây là vấn đề của ta. Con hãy nhìn đi. Nhưng mà ta cũng phải nói thật với con, Lương Cẩm Tú không phải người ta định giới thiệu cho con, cũng không phải Mạc lão.”
Sau khi nói xong câu đó, Diệp lão gia cũng không nói gì nữa, mà xoay người rời khỏi đình.
Thấy thế, Diệp Tu Bạch thủ sẵn di động, ngưng mắt trầm tư.
*
Trưa hôm đó, Hot Search trên Weibo “mối quan hệ giữa Diệp Sơ Dương và bạn gái chú út” bị triệt tiêu không còn một mảnh.
Dùng Diệp Tu Bạch mà nói, những cái Weibo đó nhìn thật sự là quá cay mắt.
Nhưng mà vẫn còn hên, mắt vẫn còn không bị cay lắm là vì.
Người đàn ông nhìn tiếp những tin nhắn trong điện thoại, nội dung là chính mình và tên nhóc nhà mình đứng chung một khung hình, trong mắt ý cười thâm thúy đi rất nhiều, căn bản là trong nháy mắt tâm trạng không thể nào mỹ lệ hơn được nữa.
Quả nhiên vẫn là tên nhóc nhà anh có công năng chữa khỏi tương đối mạnh.
Diệp Sơ Dương đương nhiên không biết chú út nhà mình gạt mình đang làm cái gì, sau khi trở lại chung cư, cô liền nhận được điện thoại của Đoàn Kiệt, đại khái nội dung là dò hỏi Diệp Sơ Dương có hứng thú muốn đi công tác nữa không.
Nếu dựa theo tình huống giữa quản lý và nghệ sĩ mà nói, giờ phút này hẳn là Đoàn Kiệt sẽ đem kịch bản ném ngay trước mặt Diệp Sơ Dương, nhưng Diệp Sơ Dương lại là chủ tử.
Yêu cầu cần phải hầu hạ cho tốt.