Sau một hồi thăm dò Lương Thanh Bình hôm qua, Diệp Sơ Dương đại khái đã biết tại sao Lương Thanh Bình yêu cầu cô tới.
Thấy cô và Diệp Sơ rất giống nhau vì thế muốn kêu cô tới để thăm dò.
Diệp Sơ Dương nghĩ vậy liền mỉm cười, lạnh nhạt nói: "Ông ta chỉ muốn biết tôi rốt cuộc là ai."
"Vì thế cậu rốt cuộc là ai."
Ngay khi Diệp Sơ Dương dứt lời, Mạt Đình Xuyên liền hỏi một câu ý nghĩa sâu xa như vậy.
Thiếu niên ngước mắt nhìn anh.
Người đàn ông tuấn mỹ lạnh nhạt nhìn cô, chỉ có đôi mắt dài, ánh mắt thâm trầm là nhìn chằm chặp người trước mắt.
Thấy vậy Diệp Sơ Dương liền phì cười.
"Tôi là ai lẽ nào anh không biết sao? Đi hỏi bạn gay của anh đi."
Mạt Đình Xuyên: "... Bạn gay?"
Diệp Sơ Dương: "Diệp Tu Bạch."
Nói tới đây, Diệp Sơ Dương bất giác không hiểu sao cảm thấy vô cùng xót xa.
Sao boss Diệp Tu Bạch lại có nhiều bạn gay tới vậy? Hơn nữa ai nấy cũng vô cùng lợi hại, điều này khiến Diệp Sơ Dương không khỏi nghĩ tới viết rốt cuộc mình có nên tìm vài gã bạn thân gì gì đó không.
Cảm giác thấy suy nghĩ của mình đã bay quá cao quá xa, khóe mắt Diệp Sơ Dương bất giác co giật, sau đó nhanh chóng thu hết những suy nghĩ mông lung đó lại.
Cô trầm ngâm một lát, rốt cuộc vẫn lên tiếng nói: "Bên phía Lương Bình Xuyên chắc không hi vọng gì được rồi, anh có thể tới tổ phong thủy để hỏi xem có người nào có thể giải quyết được không. Thực sự không được thì hãy tới tìm tôi."
"Tại sao không tìm thẳng cậu?" Mạt Đình Xuyên hỏi.
Sau khi anh về tổ phong thủy đã hỏi một vài thầy phong thủy.
Mới biết rằng có một số người khi phá trận căn bản không cần dùng tới pháp khí linh khí, hơn nữa một thầy phong thủy trong tổ phong thủy nghe anh nói xong liền đề xuất anh tìm thẳng Diệp Sơ Dương để giải quyết.
Vì thầy phong thủy có thể ngay lập tức nhìn ra vấn đề của pháo đài đó, tuyệt đối không phải là người tầm thường.
Cũng chính vì lí do đó, sau khi nghe Lương Thanh Bình nói muốn gặp Diệp Sơ Dương, anh mới không hề do dự gọi điện cho đối phương.
Nghĩ tới đây, Mạt Đình Xuyên liền nhìn người thiếu niên trước mắt, tiếp tục nói: "Diệp Cửu thiếu,
cậu đang cứu mấy triệu người dân thành phố W. Tôi tin rằng đối với các thầy phong thủy như các cậu đây cũng là một việc công đức."
Vừa dứt lời, không khí liền trở nên im lặng.
Sau đó Mạt Đình Xuyên liền nghe thấy giọng nói có phần như nửa đùa nửa thật của thiếu niên vọng tới tai mình: "Anh đã dấm dúi với Diệp Tu Bạch rồi?"
Mạt Đình Xuyên: "..."
Diệp Sơ Dương tiếp tục nhướng mày nói: "Quan hệ thân thiết gớm."
Mạt Đình Xuyên: "..."
Giọng nói đáng sợ vậy là sao ta?
Mạt Đình Xuyên bất giác có phần lo lắng cho cảnh ngộ của Diệp Tu Bạch sau khi Diệp Sơ Dương về lại đế đô.
Có khi nào từ nay sẽ bị thiếu niên trước mắt đá bay, sau đó lại khôi phục thân phận chó FA không?
Nếu như là vậy, anh cho rằng Diệp Tu Bạch chắc chắn sẽ không tha cho anh.
Khóe miệng Mạt Đình Xuyên bất giác co giật, anh còn đang định nói gì để ngăn chặn sự việc đáng sợ này xảy ra thì kết quả nghe thấy điện thoại của mình đổ chuông.
Sau khi ngây người một lát, anh liền ra hiệu cho Diệp Sơ Dương sau đó mới nghe điện thoại.
Diệp Sơ Dương rõ ràng nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông này ngay lập tức sa sầm, sau đó anh nói một tiếng "tôi biết rồi" rồi ngắt máy.
"Lương Thanh Bình biến mất rồi." Khi nói ra lời này, giọng nói của anh vô cùng trầm thấp và lạnh nhạt, sắc mặt cũng trở nên sa sầm đáng sợ.
****
Ngoài lề:
Thông báo đổi tên truyện: Meo Meo tính đổi tên bộ truyện này thành “Chú út tổng tài yêu không nào?” nghe cho tình cảm. Hê hê... Các bạn tiếp tục ủng hộ Cửu thiếu và Tam gia nhé...