Trên quãng đường đi tới nhà của Lư Vãn Phong ở ngoại ô, Triệu Vũ Hành đã nói tất cả những chuyện đã xảy ra.
Nghe xong Diệp Sơ Dương cũng không nói gì.
Bây giờ cô vẫn chưa nhìn thấy Lư Vãn Phong nên có những chuyện quả thực là không xác định được. Thế nên vẫn phải đợi đến lúc cô gặp được Lư Vãn Phong và nhìn thấy tình hình trong nhà của cô ta thì mới biết được nguyên nhân của những việc này là gì.
Khoảng nửa tiếng sau, Triệu Vũ Hành đưa Diệp Sơ Dương tới biệt thự của Lư Vãn Phong ở ngoại ô.
Lư Vãn Phong là nữ ca sĩ hot nhất hiện nay, có thể nói là có địa vị rất lớn.
Thế nên khi nhìn thấy căn biệt thự vô cùng rộng lớn, môi trường rất tốt trước mắt mình, Diệp Sơ Dương không cảm thấy quá bất ngờ.
Triệu Vũ Hành thành thục dẫn Diệp Sơ Dương vào phòng khách.
Phòng khách của căn biệt thự rất lớn nhưng người lại rất ít.
Kể ra thì chỉ có một người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, anh ta mặc một bộ vest, trông dáng người anh ta vô cùng thấp bé. Lúc này dường như anh ta không hay biết rằng có sự xuất hiện của Triệu Vũ Hành và Diệp Sơ Dương mà chăm chú nhìn điện thoại trên tay.
Ánh mắt Diệp Sơ Dương nhìn vào người đàn ông đó rồi hững hờ hỏi: “Đó là ai?”
Ánh mắt của Triệu Vũ Hành nhìn theo tầm mắt của Diệp Sơ Dương, khi nhìn thấy người đó thì anh ta hơi chau mày lại nhưng vẫn có gì nói đấy: “Mã Triết, người quản lý của Lư Vãn Phong.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương liền gật gật đầu. Cô cũng không quá để ý tới người gọi là quản lý này.
Chỉ có điều tuy cô không chú ý nhưng Mã Triết sau khi nghe thấy tiếng của hai người họ liền đứng bật dậy.
Mã Triết là người quản lý của Lư Vãn Phong nên biết rõ quan hệ tốt đẹp giữa Triệu Vũ Hành và Lư Vãn Phong. Bây giờ Lư Vãn Phong xảy ra chuyện, Triệu Vũ Hành xuất hiện ở đây cũng là lẽ thường, thế nhưng cậu thiếu niên đứng bên cạnh Triệu Vũ Hành~~~
Mã Triết nheo đôi mắt chỉ to bằng hạt đậu lại nhìn kỹ, nhìn thật kỹ. Hey, cậu thiếu niên này
chẳng phải là Diệp Sơ Dương gần đây rất nổi trong giới giải trí đó sao?
Tại sao lại xuất hiện tại đây vào lúc này?
Mã Triết hơi ngạc nhiên, thế nhưng anh ta vẫn sải đôi chân không lấy gì làm dài đi tới.
“Tôi đưa Diệp Tử đến thăm Vãn Phong, Vãn Phong chẳng phải thường nói mình là fan của Diệp Tử sao?” Triệu Vũ Hành liếc anh ta một cái, tuy lúc trước đã nói với Diệp Sơ Dương về thân phận của Mã Triết rồi nhưng lúc này khi đứng trước mặt anh ta, anh cũng chẳng có ý giới thiệu lần nữa cho hai người làm quen.”
Dù gì Mã Triết cũng là ma cũ đã lăn lộn nhiều năm trong cái giới này rồi, dĩ nhiên anh ta nghe ra được ẩn ý trong câu nói của Triệu Vũ Hành, thế là anh ta liền cười vài tiếng rồi gật gật đầu: “Vậy à, hình như Vãn Phong đang ở trong phòng ngủ, hai người lên thăm cô ấy đi. Trạng thái tinh thần của cô ấy không được tốt lắm.”
Nghe vậy, Triệu Vũ Hành chỉ gật gật đầu rồi cũng chẳng thèm liếc Mã Triết một cái, anh liền đưa Diệp Sơ Dương lên tầng hai.
Đi qua mấy ngã rẽ, Diệp Sơ Dương thấy không còn trông thấy người ở tầng dưới rồi mới cười ẩn ý nói: “Anh Triệu à, hình như anh không thích anh ta lắm thì phải.”
“Quả không hổ danh là Diệp đại sư.” Triệu Vũ Hành cười rồi nói: “Con người Mã Triết dã tâm quá lớn, thật sự là không phù hợp với Vãn Phong. Có những việc mà người ngoài như tôi nói không kỹ được, đợi lát nữa để Vãn Phong nói cho cậu nghe.”
Vừa dứt lời, Diệp Sơ Dương và Triệu Vũ Hành cũng đi tới thư phòng.
Lúc này Diệp Sơ Dương liền khẽ nhướn mày.
Vừa rồi chẳng phải Mã Triết nói là Lư Vãn Phong ở phòng ngủ nghỉ ngơi hay sao?