Diệp Sơ Dương thờ ở mỉm cười, sau đó ánh mắt liền nhìn lên hai người bên ngoài cửa kính.
Lúc trước tuy cô đều là đang tán hươu tán vượn với Tạ Linh Tê nhưng ánh mắt cô thi thoảng vẫn chú ý tới người bên ngoài tiệm cà phê.
Thực ra ngay từ đầu, người đứng ngoài cửa tiệm cà phê Diệp Sơ Dương chú ý tới không phải ai khác mà chính là người quản lý của Lư Vãn Phong - Mã Triết. Diệp Sơ Dương sau khi tiếp xúc với Mã Triết và Lư Vãn Phong từ lần trước liền biết Mã Triết là người không sạch sẽ.
Ngay khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Mã Triết, trong đầu Diệp Sơ Dương liền xuất hiện người dẫn Lư Vãn Phong tới nước T cầu tiểu quỷ mang về mà cô vẫn chưa nhớ ra.
Bây giờ Mã Triết lén lút xuất hiện ở đây, chắc chắn là có việc gì đó.
Cho tới lúc này, khi Diệp Sơ Dương nhìn thấy một người khác đứng bên cạnh Mã Triết, cuối cùng đã chứng thực được suy đoán của cô.
Hơn nữa điều đáng kinh ngạc hơn cả là người đứng bên cạnh Mã Triết cũng là người mà Diệp Sơ Dương quen biết.
Khâu Nhất Xuyên.
Quản lý của Trình Tử Giai.
Người quản lý của Trình Tử Giai có móc nối với Mã Triết, việc này quả đúng là vô cùng đáng kinh ngạc.
Diệp Sơ Dương trầm ngâm suy nghĩ, Mã Triết và Khâu Nhất Xuyên đã bước vào tiệm cà phê, hơn nữa lại chọn đúng vị trí cách Diệp Sơ Dương không xa.
Mã Triết và Khâu Nhất Xuyên dường như có việc gấp cần bàn bạc, vì thế cũng chỉ sơ sài nhìn quanh tiệm cà phê một lượt.
Sau đó Diệp Sơ Dương liền nghe thấy giọng nói của Mã Triết vang lên sau lưng mình.
Anh ta hạ thấp giọng nói: "Anh Khâu, tiểu quỷ mà Lư Vãn Phong nuôi hình như đã bị xử lý rồi."
Vừa dứt lời, Khâu Nhất Xuyên dường như vô cùng ngạc nhiên lặng im một lúc, sau đó dùng ngữ khí vô cùng ngạc nhiên nói: "Xử lý rồi sao? Việc này sao có thể chứ? Oán khí trên người tiểu quỷ đó nhiều như vậy, sao có thể xử lý được?"
Việc này em cũng không rõ, nhưng hai ngày trước khi em quan sát trong phòng của cô
ta thì đã không còn thấy vết tích của tiểu quỷ đó nữa. Hơn nữa trước đó Lư Vãn Phong có liên hệ làm quan tài và mộ phần."
...
Diệp Sơ Dương cứ lặng im lắng nghe, trong lòng rõ ràng đã biết được điều gì đó.
Chừng nửa giờ sau, Mã Triết và Khâu Nhất Xuyên rời khỏi tiệm cà phê, Diệp Sơ Dương cũng đứng dậy ra về.
Chà.
Xem ra hôm nay đúng là một ngày tuyệt vời, nếu không cũng sẽ không bất ngờ nghe được tin tức có giá trị như vậy.
Chỉ không ngờ, tay của Trình Tử Giai vươn xa gớm.
***
Diệp Sơ Dương về lại trường quay khi việc quay phim của ngày hôm nay đã diễn ra được hai tiếng đồng hồ.
Mới đầu đạo diễn có tưởng Diệp Sơ Dương hôm nay không tới, nhưng nhìn quanh thì thấy Đoàn Kiệt xuất hiện liền biết rằng suy đoán đó là không thể.
Kết quả, khi đạo diễn đi tìm Đoàn Kiệt, đối phương chỉ mỉm cười nói rằng: "Sơ Dương có việc đột xuất, sẽ tới liền."
Nói xong câu đó, Đoàn Kiệt liền bước qua bên cạnh nghỉ ngơi.
Thấy vậy đạo diễn cũng không nói gì.
Bởi Diệp Sơ Dương là bạn thân của Ôn Phi Vũ, vì thế tuyệt đối là người mà anh không thể đắc tội.
Nhưng lúc này Diệp Sơ Dương trở về, mặc dù đạo diễn không nói gì nhưng Trình Tử Giai ngồi trên ghế đợi ở bên cạnh lại nửa cười nửa như không cười nói: "Sơ Dương đi làm gì vậy, bắt mọi người chúng tôi đợi một mình cậu, có phải hơi quá đáng không."
Diệp Sơ Dương nghe vậy cũng không dừng bước, chỉ lạnh nhạt lên tiếng: "So với việc chị Trình cướp vai của Vu Vũ Hân gây ra bê bối lớn như vậy, tôi tới muộn hai tiếng cũng đâu phải chuyện gì to tát."