Edit: Cá
Trong phòng nghỉ rộng rãi được trang trí tinh xảo, Lý Thiến Thiến nhìn thấy tin tức trên màn hình điện thoại thì lập tức sắc mặt đen thui.
Cô ta ném di động xuống đất, điên cuồng hét to.
Cô ta cho rằng mình thật vất vả mới dẫm được ả Mạc Tử Nghiên này xuống chân, lấy đi đại ngôn của ả, muốn dìm ả xuống tận cùng của giới giải trí.
Nhưng đánh chết cũng không ngờ Mạc Tử Nghiên vốn không để ý đến hai đại ngôn bị cô ta cướp đi, vì cô có cái còn tốt hơn.
Cảm giác này như bị trêu đùa vậy, làm chỉ số tức giận của Lý Thiến Thiến đạt mức tối đa.
Khuôn mặt cô ta u ám, kịch bản cầm trong tay cũng bị quăng xuống mặt đất.
Nhìn bộ dạng của cô ta, người đại diện Vĩ Hưng bên cạnh cũng hơi ngẩn người.
Anh ta gần như nhìn thấy tin tức đó cùng lúc với Lý Thiến Thiến.
Nhưng hiển nhiên không bộc phát tức giận ra ngoài như cô ta.
Thậm chí không hiểu sao lúc nhìn thấy tin Mạc Tử Nghiên nắm được vị trí người phát ngôn toàn cầu của SDF, trong lòng Vĩ Hưng lại có một tia thoải mái.
Đúng, chính là cảm giác thoải mái.
Tuy rằng ngay từ lúc bắt đầu anh ta đã muốn Lý Thiến Thiến có thể đánh bại hai người Mạc Tử Nghiên và Diệp Sơ Dương, nhưng sau khi biết Lý Thiến Thiến thất bại thì anh ta liền từ bỏ.
Không nghĩ giống Lý Thiến Thiến, lúc ấy anh ta cho rằng Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên không thể trở thành bạn bè với Lý Thiến Thiến là có nguyên nhân của nó.
Tính cách Lý Thiến Thiến thế nào trong lòng anh ta vô cùng rõ ràng. Hai người kia chướng mắt cô ta cũng là điều dễ hiểu, nghĩ vậy, anh ta cũng không oán giận gì Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên.
Chẳng cần nói Diệp Sơ Dương và Mạc Tử Nghiên làm gì, ngay cả người bình thường lúc kết giao bạn bè cũng đều suy xét xem người đó có hợp chơi với mình không.
Nhưng anh ta không ngờ, Lý Thiến Thiến lại có khúc mắc lớn như thế với chuyện này.
Thậm chí cuối cùng còn nảy ra suy nghĩ muốn đạp Diệp Sơ Dương và
Mạc Tử Nghiên xuống chân.
Chuyện đến nước này rồi Vĩ Hưng cũng nghi ngờ chính mình lúc trước giúp Lý Thiến Thiến vào Khải Trạch liệu có phải là sự lựa chọn đúng đắn không.
“Thiến Thiến, cô đừng tức giận quá, Mạc Tử Nghiên là Mạc Tử Nghiên, chúng ta so với cô ta vẫn kém hơn mà.” Vĩ Hưng trầm tư một lát cuối cùng vẫn mở miệng an ủi.
Nhưng mà anh ta không nghĩ tới, Lý Thiến Thiến vốn đang vô cùng tức giận lại nghe được một câu như thế nên càng tức thêm, cô ta đột nhiên cúi xuống nhặt kịch bản vừa vứt xuống đất ném vào người Vĩ Hưng.
“Lời này của anh là có ý gì? Cái gì mà chúng ta kém hơn Mạc Tử Nghiên chứ? Lý Thiến Thiến tôi rốt cuộc không bằng cô ta ở điểm nào? Còn không phải chỉ vì cô ta đầu thai tốt sao?” Lý Thiến Thiến cười lạnh một tiếng, “Nếu thân phận của của tôi đổi cho cô ta thì bây giờ anh có thể biết Mạc Tử Nghiên là ai sao?”
“Mạc Tử Nghiên chỉ là một kẻ dựa vào gia thế thôi, nếu so bản lĩnh thì Lý Thiến Thiến tôi kém hơn chỗ nào?”
Vừa dứt lời, Vĩ Hưng cũng rơi vào trầm mặc.
Theo như lời Lý Thiến Thiến nói, Mạc Tử Nghiên đúng là có một ưu thế từ nhỏ đó là gia thế tốt. Nhưng gia thế có tốt thế nào thì cũng không ai có thể phủ nhận, lúc trước Mạc Tử Nghiên cũng đã giấu thân phận lăn lộn trong vòng giải trí nhiều năm như vậy mới có thể trở thành một người mẫu quốc tế có địa vị như hiện nay.
Cho dù là fans trong nước hay quốc tế yêu thích Mạc Tử Nghiên cơ bản đều vì sự nỗ lực của cô ấy.