Edit: Cá
Cho nên---
Hôm nay để Triệu Vũ Hành đến tìm Diệp Sơ Dương thảo luận kịch bản là hành vi vả mặt trực tiếp.
Đừng nói kết cục của ông có bao nhiêu xấu hổ.
Diệp Sơ Dương nghe Triệu Vũ Hành nói xong, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên vô cùng kỳ quái.
Cô cũng chỉ biết tên đạo diễn Tạ Học Đồng, biết địa vị quan trọng của ông ở cái vòng luẩn quẩn này thôi, thật sự không nghĩ là bên trong còn có chuyện như vậy.
Như thế xem ra cô phải suy xét thật kỹ.
Nghĩ vậy, Diệp Sơ Dương nheo mắt, cầm lấy kịch bản.
Nhưng lúc cô nhìn thấy chữ đầu tiên thì đột nhiên ngẩng đầu, dùng một biểu cảm khó hiểu nhìn đối phương, sâu kín mở miệng nói, “Phim dân quốc?! Là nữ giả nam?!
Nghe vậy, Triệu Vũ Hành nghẹn cười gật đầu, cuối cùng anh mới mở miệng nói, “Loại này không tính là phim thương mại. cho nên đạo diễn Tạ Học Đồng định đưa bộ phim này đi dự giải.”
“Cậu biết đấy, tuy rằng ông ấy đã có vô số giải thưởng nhưng ba giải thưởng Phượng hoàng vàng dành cho đạo diễn xuất sắc nhất ông ấy đều để lỡ.”
Nói tóm lại chính là nhằm vào giải thưởng kia.
Triệu Vũ Hành nhìn khuôn mặt nhỏ trắng như sứ của Diệp Sơ Dương, cuối cùng lại xua tay nói, “Diệp Tử, chuyện này đối với cậu cũng là chuyện tốt, phim của đạo diễn Tạ Học Đồng sẽ không có vấn đề gì đâu, hơn nữa kịch bản này để đưa đi dự giải, cậu cũng có thể tranh thủ giành cái giải nam chính xuất sắc nhất.”
Theo như lời Triệu Vũ Hành, Diệp Sơ Dương bây giờ cũng coi như đóng qua rất nhiều phim.
Nhưng cơ bản đều là phim điện ảnh hướng đến doanh thu phòng vé. Tuy rằng rất nhiều người nói Diệp Sơ Dương là gương mặt đảm bảo doanh thu phòng vé nhưng nếu có thể nhận một giải nam chính xuất sắc nhất, giá trị con người Diệp Sơ Dương khẳng định là tăng lên rất nhiều.
Điều này không phải nghi ngờ.
Nghe Triệu Vũ Hành nói, Diệp Sơ Dương không khỏi nheo mắt.
Một lúc lâu sau, cô gật đầu, “Em biết rồi. Em sẽ cố xem sao. Cảm ơn Vũ ca.” Diệp
Sơ Dương cười nói, phất kịch bản trong tay với đối phương.
Đối với lời cảm ơn của Diệp Sơ Dương, Triệu Vũ Hành chỉ nhàn nhạt cười, “Cậu cảm ơn tôi cái gì chứ. Nếu thật sự mà nói thì tôi cảm ơn cậu mới đúng.”
Lúc trước Diệp Sơ Dương giúp anh giải quyết chuyện của Lữ Vãn Phong, Triệu Vũ Hành còn chưa kịp cảm ơn.
*
Bởi vì hôm nay Triệu Vũ Hành hẹn Diệp Sơ Dương chủ yếu là vì chuyện kịch bản nên sau khi giải quyết xong, tốc độ ăn cơm của hai người đều nhanh hơn.
Lúc ăn xong, Triệu Vũ Hành và Diệp Sơ Dương cùng rời khỏi phòng.
Nhưng cũng đúng lúc này, khoé mắt Diệp Sơ Dương bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người. Cô ngước mắt nhìn lên, đối phương hình như cũng phát hiện ra cô, lập tức nhìn sang.
Hai cặp mắt nhìn thẳng nhau, Diệp Sơ Dương không khỏi nhếch miệng cười.
Lúc trước còn nói với Triệu Vũ Hành mình xem phát sóng trực tiếp, kết quả bây giờ nữ chính chương trình trực tiếp lại xuất hiện trước mặt cô.
Lý Thiến Thiến đứng cách đó không xa, ánh mắt xẹt qua người Diệp Sơ Dương và Triệu Vũ Hành rồi dừng lại chỗ kịch bản trên tay Diệp Sơ Dương.
Cô ta cứ nghĩ Triệu Vũ Hành nói đêm nay có hẹn là từ chối khéo, không ngờ anh lại thật sự có hẹn, hơn nữa người đó còn là Diệp Sơ Dương. Xem dáng vẻ của hai người này hẳn là bàn chuyện kịch bản rồi.
Cũng không biết là kịch bản gì.
Lý Thiến Thiến nheo mắt, cuối cùng không nói gì đã xoay người đi vào trong phòng mình.