Edit by Nhiên Nhiên
Beta by Chris
Buổi sáng hôm sau Dung Hiểu đem quần áo phơi khô vào, trên đường đi gặp phải Phó Hằng Vũ vội vàng đi vào. Khi đi ngang qua mang theo mùi rượu rất nặng
Dung Hiểu dừng lại, nhìn gã đi lên lầu hai, đi vào phòng làm việc của Phó Tu
Ôm quần áo về phòng, Dung Hiểu không biết có nên nói chuyện thấy Phó Hằng Vũ cho Phó Duy Trạch biết hay không, cảm thấy nói ra sẽ làm tâm trạng của hắn bị ảnh hưởng. Đang do dự liền nghe Phó Duy Trạch nói: "Hợp đồng tôi đã xem qua, có sửa chữa một vài chỗ, cậu xem lại đi"
Dung Hiểu không nghĩ tới hắn thật sự sẽ xem giúp cậu, có chút vui vẻ đi qua: "Cảm ơn, tôi xem liền"
Cậu để quần áo xuống bên cạnh, cầm lấy hợp đồng, mở ra liền thấy chỗ Phó Duy Trạch sửa, trong đó có một câu: Quy định, bên B không được làm lộ thông tin cá nhân làm ảnh hưởng đến hình tượng ... Câu này bị Phó Tu Trạch sửa thành: Quy định, bên B sinh hoạt tình cảm do bản thân quyết định, bên A không được can thiệp.
"Uhm, cái này giống như ..." Dung Hiểu đọc qua thấy nếu dựa trên yêu cầu của hợp đồng cũng không có gì quá đáng, cậu chưa nói xong đã bị Phó Duy Trạch cắt ngang: "Cậu có thể đảm bảo trong 5 năm sẽ không yêu đương?"
"Ách ... Hình như không đảm bảo được." Tưởng tượng ra cảnh đó, vẫn là Phó Duy Trạch suy xét chu đáo.
"Vậy dựa theo bản kế hoạch này, gọi Nhan Thanh tới đây đi"
"Được"
Dung Hiểu lấy điện thoại di động ra, gọi cho Nhan Thanh, đối phương cũng không để cậu chờ lâu liền bắt máy. Giọng nói trong trẻo của Nhan Thanh cất lên: "Dung Hiểu hợp đồng xem xong rồi à, có vấn đề gì không?"
"Có ạ, có vài chỗ"
"Được, cậu nói đi, tôi sửa lại cho"
"Nội dung hợp đồng, điều thứ ba ..." Dung Hiểu đem từng chỗ mà Phó Tu Trạch sửa đọc lại cho Nhan Thanh
"Dung Hiểu, những điều này đều là do cậu sửa sao?"
"Không là Phó tiên sinh sửa dùm tôi"
"Thì ra là vậy, được rồi, tôi nhớ rồi, chờ bên tôi sửa lại hợp đồng sau đó gửi lại cho cậu, cậu cho tôi email của cậu đi"
Dung Hiểu nghe nói cần email, theo bản năng nhìn về phía Phó Duy Trạch
"Nói cô ta gửi cho Đồng Trình"
"Tôi nghe rồi" Không chờ Dung Hiểu mở miệng, Nhan Thanh liền nói: "Dung Hiểu hai ngày nay tôi có lấy được chút kịch bản, đến lúc đó đưa cho cậu xem luôn một thể"
"Dạ chị Nhan, cảm ơn chị"
Tạm biệt Nhan Thanh xong, Dung Hiểu không nhịn được mỉm cười, có vẻ tâm tình rất tốt.
Phó Duy Trạch nãy giờ luôn quan sát cậu, mắt chợt sáng lên: "Nghe nói có kịch bản liền vui như vậy sao?"
Dung Hiểu gật gật đầu: "Nhưng mà, tôi sẽ cùng chị Nhan nói chuyện, nói chị ấy không cần chọn kịch bản quá tốt cho tôi"
"Vì sao?"
"Tôi đi đóng phim rồi anh phải làm sao?" Dung Hiểu nhìn hắn, rất cẩn thận mà suy nghĩ cho hắn
Tuy biết Dung Hiểu không có ý gì khác nhưng Phó Duy Trạch vẫn bị làm cho sung sướng trong lòng
Phó Tu nhìn thấy Phó Hằng Vũ đẩy cửa bước vào, sắc mặt liền đen lại: "Thân toàn mùi rượu, mày xem mày thành cái gì rồi"
"Có khác nhau sao, con mặc đồ tươm tất, ba sẽ thích con sao?"
"Tao vì sao không thích mày, mày còn không biết vì sao sao?"
Phó Vũ Hằng cười một cái, không vì chuyện này tiếp tục tranh chấp với Phó Tu: "Ba cho người gọi con đến đây, không lẽ chỉ để nói việc ba không thích con?"
Phó Tu cầm xấp văn kiện trên bàn ném lên ngực của gã: "Xem cho kĩ đi, mày muốn giải thích như thế nào?"
Phó Vũ Hằng mở văn kiện ra, là lời khai của lão Lý làm vườn. Phó Tu nhìn gã đọc văn kiện, để xem có thể nhìn thấy gì qua biểu hiện của gã
Phó Vũ Hằng đóng văn kiện lại, ngẩng đầu nhìn vào mắt Phó Tu: "Không phải con làm, ba có tin không?"
"Mày thấy ta sẽ tin sao?" Nghe thấy những lời này, Phó Tu trong lòng cảm thấy thất vọng, mở ra ngăn kéo, lấy ra cây bút ghi âm màu đen, đưa