Nam Thê Xung Hỉ Sẽ Sinh Con

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Diệp Nhiên Tiêu gật đầu, đồng ý với Diệp Hoa: “Không sai, Thiền Vũ quả thực có mục đích khác, ngươi có thể đoán được là gì không?”

Công lực của Diệp Hoa còn chưa tu luyện đủ, ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Việc này... Thuộc hạ thật sự đoán không ra.”

“Thiền Vũ thân là Võ lâm minh chủ, đương nhiên không muốn giang hồ rung chuyển, mà bây giờ có ai có thể gây nguy hại cho giang hồ?”

“Nam U cung?” Diệp Hoa không xác định trả lời. Thanh danh của Nam U cung trên giang hồ rất lớn, giết người như ngóe, không việc ác nào không làm, được xưng là Ma giáo.

Các đại môn phái rất kiêng kị thực lực của Nam U cung, càng đừng nói đến dân chúng bình dân, chỉ lơ đãng nhắc tới đã đủ khiến bọn họ sợ hãi không thôi.

Tương truyền Cung chủ Nam U cung là quái vật thân cao chín thước năm, mắt to như chuông đồng, một miệng có thể nuốt được nhiều người.

Đương nhiên, lời đồn này khá vớ vẩn, dù sao chưa ai từng gặp qua, thế nhưng ai nấy đều tin vậy.

“Đúng vậy.” Diệp Nhiên Tiêu vuốt cằm: “Nam U cung là họa lớn trong lòng Thiền Vũ, cần phải diệt trừ.”

“Nhưng thực lực của một mình Thiền Vũ không đủ để rung chuyển Nam U cung, cho nên nương yến hội
lần này mượn sức chưởng môn các phái.” Diệp Hoa nhanh chóng nghĩ thông suốt, thuận theo nói tiếp.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thiền Vũ vì sao không đề cập với thiếu gia về chuyện này? Lôi kéo chưởng môn các phái, không bằng mượn sức của người.” Diệp Hoa lại không nghĩ không thông.

Ánh mắt Diệp Nhiên Tiêu chứa ý lạnh: “Có lẽ hắn nghĩ ta nhất định sẽ đứng cùng phe.”

Diệp Hoa hỏi: “Vậy thiếu gia, ngươi sẽ đứng cùng chiến tuyến với Thiền Vũ sao?”

“Sẽ không.”

“Vì sao?”

Ngữ khí Diệp Nhiên Tiêu khẳng định, nói rõ từng câu từng chữ, rất có khí phách: “Bởi vì hắn tất sẽ bại.”

Cho tới giờ Diệp Hoa không hoài nghi bất luận lời gì của Diệp Nhiên Tiêu, sở dĩ tin tưởng như vậy, đó chính là kinh nghiệm rồi.

Diệp Hoa đang muốn hỏi tiếp, Lâm Tử Mặc đã đẩy cửa vào, trên người đậu vài con chim, trong đó can đảm nhất là Đại Béo và Nhị Béo, chiếm cứ đầu Lâm Tử Mặc.

Diệp Nhiên Tiêu trong nháy mắt thu lại lệ khí trên người, cười dịu dàng: “Vừa quen được bạn


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện