"Âu Lạc thần tộc các ngươi thống trị Bách Việt chúng ta quá lâu rồi, các ngươi đã đến lúc phải đền tội!"
"Nói láo! Bách Việt chính là Âu Lạc Thần tộc, làm gì có cái gọi là Thống trị?"
"Còn già mồm cãi láo? Vốn ta niệm tình xưa cũ, nhưng bây giờ...."
"Giết hết, để Âu Lạc Thần tộc tuyệt diệt trên thế gian!"
"Phản đồ!!"
Trần Phong thấy chính bản thân mình gầm lên, sau đó cắt đứt cổ tay, theo đó từng đám từng đám tinh huyết bay ra, hóa thành một đám văn tự kì lạ, tản mát ra dao động khiến cho "hắn" cũng phải xúc động.
"Lấy huyết mạch ta, gọi về Linh Hồn lão tổ tông."
Gã khom người một cái, tức thì mặt đất vỡ toác ra, theo đó một tôn Linh Hồn vô cùng cường đại từ trong khe nứt hiện ra. Đó cũng là một vị Âu Lạc Thần tộc, tuy nhiên huyết mạch lực cực kì khủng bố. Đến nỗi hình thái của gã không còn hoàn toàn là nhân hình, trái lại khuôn mặt có nét nào đó giống Long tộc.
"Hùng Vương đời thứ bảy, kính xin ngài trở lại, bảo vệ con dân tộc ta."
Trần Phong thấy bản thân mình quỳ xuống, đầu đập liên hồi vào mặt đất, hai hàng nước mắt chảy dài.
"Con của ta, đứng lên đi."
Hùng Vương đời thứ bảy vỗ nhẹ lên đầu hắn, ánh mắt nhìn về Yêu Ma nơi phương xa:
"Tộc ta đại thế đã mất rồi."
Ngài ấy thở dài, đột nhiên Linh Hồn chấn động, Đế uy trùng trùng điệp điệp bạo phát mà ra, thậm chí đè sập cả không gian, chấn chết một mảng lớn Yêu Ma muốn xâm nhập vào tế đàn.
"Tế tự Tiên Tổ!"
Còn sót lại mấy vạn Âu Lạc Thần tộc đồng thanh hét lớn, Tinh huyết cùng tín ngưỡng hóa thành dòng lũ dung nhập vào Linh Hồn Hùng Vương thứ bảy, để cho Linh Hồn của ngài ấy vĩ ngạn không gì sánh được, tựa như là một vị Thần vậy!
Văn Lang Cổ quốc Đồ Đằng Luyện Thể!
Vị Hùng Vương này rống lớn một tiếng, bên trên Long Lân hiện ra từng đường vân, từng đường đồ đằng, hóa thành một Long Tiên hình thái. Đây là Đồ đằng của Âu Lạc Thần tộc, là biểu trưng cho một chủng tộc vĩ đại!
Oành!
Hùng Vương đời thứ bảy ra tay, một chưởng phủ kín bán kính mấy chục cây số, phút chốc đã nghiền nát ba bốn mươi tên Hải Yêu Yêu Thú.
"Chỉ là một cái Đế Linh mà thôi, còn muốn lật bàn?"
Bên kia chiến tuyến, ba bốn tên Hải Hoàng Yêu Hoàng hợp sức tế ra một kiện bảo vật. Đó là một đao, đao dài mấy trăm trượng, uy năng vừa bộc phát liền chém bàn tay của Hùng Vương thủng một lỗ lớn!
"Ta đã nói rồi, Âu Lạc Thần tộc các ngươi tất bị diệt vong! Vì các ngươi đã trở thành cái gai trong mắt các vị đó! Các ngài muốn ngươi chết, các ngươi đừng mơ sống nổi!"
"Thân thể ta đâu?"
Hùng Vương gầm lên, lại thấy dưới lòng đất trồi lên một ụ đất, bên trong hiện ra một cỗ thân thể khô bại. Hùng Vương lập tức nhập chủ cơ thể đó, khiến cho chiến lực càng thêm phần mạnh mẽ, đạt đến tám phần lúc còn sống.
Trong mười tám đời Hùng Vương, ai nấy đều là cường giả Đế cảnh, hơn nữa cực kì cường đại. Ví như con trai trưởng của Hùng Vương, huyết mạch cực tinh thuần, bởi vậy thân thể, Linh hồn cùng Pháp lực đều đạt đến đỉnh cao của Âu Lạc Thần tộc. Như đời Hùng Vương thứ tư, hắn ta đã luyện Long Lân trên cơ thể đến cực hạn, biến thành Long Lân kiếm, uy năng tuyệt đối là đỉnh cấp trong Đế Binh. Hùng Vương đời thứ mười một, hai cánh đã được hắn trui luyện đến cực hạn, khẽ vỗ nhẹ liền có thể bay đến chín tầng trời. Hay là Hùng Vương thứ mười sáu, đem chính Long cốt bản thân rút ra, luyện thành Long Thương, đánh vô địch thiên hạ không đối thủ. Hùng Vương
Mà Hùng Vương thứ bảy, tinh thông là Văn Lang cổ quốc Đồ đằng Luyện thể thuật. Thân thể của hắn so với Hùng Vương đời thứ nhất không kém bao nhiêu, thậm chí còn hơn một chút.
"Hồng Bàng Thị, Âu Lạc Thần tộc, bất tử!"
Hùng Vương cất hình bước ra khỏi tế đàn, đón lấy hắn là vô số Yêu Ma như nước lũ vọt tới. Một quyền đánh ra mang theo uy năng khủng bố, đánh bay không biết bao nhiêu tên Hải Yêu. Thân thể gã hùng mạnh thậm chí còn vượt xa Yêu tộc Hải tộc cùng cấp, lúc này thân thể tuy đã chết, hóa thành Đế Thi nhưng vẫn không thể khinh thường.
"Tế tự chư vị Thánh Tổ, Thiên Thần!"
Bên kia chiến tuyến, một tên bộ dáng nhân loại rống lên, tế ra một ngọn tế đàn, tiếp đó là âm thanh tế tự vọng khắp. Theo âm thanh tế tự thì không gian trên tế đàn dần nứt vỡ ra, lộ một mảnh thế giới xa lạ.
Địa Ngục!
Đó là Địa Ngục!
Một tôn Đế Linh từ trong Địa Ngục bước ra. Đế Linh này có hình dáng đầu trâu thân rồng, đuôi rắn, miệng phun Ma Hỏa rừng rực.
Lại có một tòa tế đàn thành công triệu hoán tồn tại Đế Cấp, đó là một vị có hình dáng thân người, có ba đầu ba mắt sáu cánh tay, ba cái chân, trông cực kì khủng bố.
Hùng Vương thấy vậy thì không chút chậm trễ, lao thẳng vào một tòa tế đàn, chiến đấu với vị Đế Linh ở đây, thoáng chốc đã đẩy lui gã, sau đó quét sạch sành sanh những tên đang tế tự.
Tuy nhiên lúc này đã có thêm một tôn Đế Linh bị gọi đến, ba tôn Đế Linh cùng vây công Hùng Vương khiến hắn liên tục bại lui, đã đứng trước tế đàn. Sau lưng hắn là mấy vạn Âu Lạc Thần tộc đang tế tự cúng bái, khuôn mặt ai nấy đều lộ ra vẻ tang thương.
"Ta xin lỗi..."
Hùng Vương thở dài, đột nhiên Linh Hồn bùng cháy dữ dội, theo đó thân thể hắn cũng chậm rãi bốc lửa, hóa thành hỏa nhân.
"Nguy rồi, tên kia muốn thiêu đốt Linh Hồn!"
Một tôn Đế Linh gầm lên, lập tức thi triển Thần thông thuật pháp đánh tới. Nhưng đã muộn, Hùng Vương thiêu đốt Linh hồn bản thân, nhờ đó đạt được sức mạnh vô cùng, đã đạt đến trạng thái đỉnh cao lúc còn sống!
Oành!
Đồ đằng văn trên cơ thể Hùng Vương rực sáng, hóa thành một Tiên Long vỗ cánh bay trên không trung. Tiên Long có thân thể to lớn hùng vĩ, đầu rồng, lưng mọc hai cánh, có bốn chi, hai cái là vuốt rồng, hai cái là vuốt chim. Hai cánh tản ra Thượng Thanh Tiên quang, đi đến đâu Yêu Thú chết đến đó. Miệng phun ra Thần Thủy, cọ rửa một thân huyết nhục, chỉ để lại vô số bộ xương trắng hếu.
Nhưng lúc này ba tôn Đế Linh đã quét tới, Thần thông bộc phát ra lập tức đánh vỡ thi thể Hùng Vương, vô số Đồ Đằng văn trên cơ thể vỡ nát, thậm chí Long lân cũng không thể chống đỡ nổi, vỡ tan thành từng mảnh mà rơi lả tả trên mặt đất.
"Giết!"
Hùng Vương biết thời gian của mình chẳng còn nhiều, cố gắng điều khiển Đồ Đằng Tiên Long đánh tới, giết càng nhiều kẻ thù càng tốt. Từng tên từng tên Hải Yêu sánh ngang với Tông Linh cảnh cường giả vẫn lạc, từng tên Hải Vương Yêu Vương kêu
thảm thiết, cố gắng chạy trốn trong vô vọng.
Nhưng ba tôn Đế Linh kia không phải hạng tầm thường, phút chốc đã chặn lại đồ đằng Tiên Long, đồng thời lệnh cho các ngả Yêu Tộc Hải tộc quét tới, đánh thẳng vào những Âu Lạc Thần tộc trên tế đàn.
"Lạc Hầu Lạc Tướng nghe lệnh, theo ta ra trận giết địch. Những người còn lại, tiếp tục tế tự Linh Hồn Hùng Vương!"
Trần Phong thấy cơ thể mình rục rịch, Âu Lạc Thần huyết bùng nổ, phối hợp với Đồ Đằng văn hóa thành từng đám từng đám Thần thông thuật pháp đánh bay từng tên Hải Yêu Yêu Thú đang tràn tới. Thực lực của hắn cực mạnh, tuyệt đối đã đạt đến Hoàng cấp, sau ót hiện ra một Linh Hồn siêu cấp khổng lồ, đã hóa thành Kim thân, Kim quang chiếu rọi một mảnh!
"Thiên Địa Mượn Pháp, Thiên Địa Pháp tướng!"
Hắn gầm lên, tức thì Kim Thân Linh Hồn cũng gầm lên một tiếng, cao lớn đến cả trăm trượng.
"Sao lại như vậy?"
Trần Phong có thể cảm nhận được bản thân đang có chút hoảng loạn, ánh mắt liên tục nhìn lên tôn Thiên Địa Pháp tướng này. Thiên Địa Pháp Tướng, chính là Linh Hoàng cảnh tồn tại mượn lấy năng lượng của Thiên địa, khiến cho Linh Hồn vốn khổng lồ nay còn khổng lồ hơn. Nhưng bây giờ.....
Hắn không thể mượn được Pháp từ Thiên địa, tựa như có thứ gì đã ngăn cản hắn, ngăn cách hắn cảm ngộ với Thiên địa đại đạo.
"Là tồn tại Chứng Đạo ra tay hay sao?" Hắn bi phẫn gần chết, lập tức thiêu đốt huyết mạch, một mình độc chiến với ba tên Yêu Hoàng Hải Hoàng, Thần thông bộc phát nghiền nát từng mảnh từng mảnh không gian, từng đám từng đám đại địa dưới chân.
"Thiên Địa trấn!"
Hùng Vương thứ bảy kêu thảm một tiếng, đột nhiên hai cánh tay biến mất, theo đó bốn phía xuất hiện từng cây thần trụ, tổng cộng có năm mươi cái cột, bên trên là từng đám phù văn sáng chói, lực phong cấm tràn ngập trong không gian. Mà khi năm mươi cây thần trụ này thành hình thì chúng liền kết nối với nhau, hóa thành một bầu trời, bên trong đầy đủ Nhật Nguyệt tinh thần, thậm chí là hư ảnh từng tôn Thần Thánh chiếu rọi.
"Là Thiên Địa Trấn? Lang Liêu, ngươi thật ngu ngốc. Thiên Địa Trấn, chính là công pháp thần thông đầu tiên của Âu Lạc Thần tộc bị phá giải!"
"Tế Đao!"
Ba tôn Đế Linh truyền pháp lực vào Thần đao, tức thì nó bắn ra một luồng đao quang, cắt lên Thiên khung bên trời, một đao không ngờ chém nó làm đôi!
"Ta biết, ta biết chứ?"
Hùng Vương đời thứ bảy cười thảm, nói:
"Ngay từ trận Phong Châu, ta đã biết Thiên Địa Trấn đã bị phá giải. Tuy nhiên....|
"Các ngươi nghĩ đây là Thiên Địa trấn sao? Sai, sai to rồi. Thiên Địa Nghịch chuyển, Tế Thiên!"
Hùng Vương khom lưng xuống, tức thì năm mươi cây cột trụ ầm ầm vỡ nát, Thương khung cũng bị hủy diệt. Bốn phương tám hướng đều lâm vào hoàn cảnh hủy diệt, mặc kệ ngươi là Hoàng cấp hay Đế cấp đều bị phân giải, biến trở thành Linh Khí! Sinh linh khi sinh ra mượn lấy Thiên địa Linh khí, bởi vậy có tuổi thọ, đến hạn phải trả lại Thiên Địa. Mà Tế Thiên, chính là đem những thứ này biến thành Linh Khí, trả lại cho Thiên Địa, xem như lời cảm tạ!
Một môn Thần thông siêu cấp khủng bố, dù là Chứng Đạo cảnh giới tồn tại cũng không dám nói là an toàn trong đây!
Từng tên từng tên Hải Yêu cấp thấp nhao nhao chết thảm, làn da bốc hơi, máu thịt bị hóa thành sợi khí, xương cốt cũng biến thành tro bụi, tan biến trong không gian. Dù là Yêu Tôn, Yêu Vương, Yêu Hoàng cũng chạy không thoát, biến thành tế phẩm cho Thiên!
Ba tôn Đế Linh kia còn may mắn sống sót, đang định tế lên Thần đao phá vỡ Thần thông thì thanh Thần đao đột nhiên chấn động, bay khỏi bàn tay bọn hắn, lao thẳng ra khỏi phạm vi của Tế Thiên!
"Không!!!"
Ba tôn Đế Linh kêu thảm, không còn Thần Đao bảo vệ, chỉ dựa vào Linh Hồn thể mà đòi chống lại uy năng của Tế Thiên? Mơ tưởng!
Oành!
Ba tôn Đế Linh lập tức bị hủy diệt, một thân đại đạo pháp lực biến thành Linh khí trả lại Thiên Địa.
"Ta xin lỗi, các con ta."
Hùng Vương sắc mặt buồn bã. Ngài thi triển Tế Thiên, tuy rằng cường đại, nhưng mà chiêu thức này cũng không phân địch ta, chỉ cần trong phạm vi bao phủ đều trở thành tế phẩm của Thiên.
Một vị Âu Lạc Thần tộc trẻ tuổi cười đáp:
"Lão tổ, người đã vất vả rồi." Nói xong thân thể hắn ầm ầm nghiền nát, hóa thành một đám Linh khí.
Lại có từng vị Âu Lạc Thần tộc thả ra Bảo Binh, nở nụ cười mãn nguyện. Bọn hắn một đường chiến đấu, chạy trốn, chiến đấu, chạy trốn, từ Phong Châu đến tận đây, đã sức cùng lực kiệt rồi.
"Ít nhất, Thần tộc ta vẫn còn giữ lại truyền thừa."
"Tộc trưởng, chúng ta đi trước một bước." Bên cạnh Trần Phong, một vị Lạc Tướng cười nhạt, sau đó thân thể cũng dần dần mờ đi, chỉ còn lại một cụ khô lâu đứng đó.
"Tộc trưởng, chúng ta không thể uống một bữa mừng con trai ngài ra đời rồi." Một vị Lạc Hầu ôm lấy "hắn" vỗ vỗ bả vai, sau đó cũng hóa thành một bộ xương trắng.
"Tộc trưởng, ngài nhớ mấy năm trước ngài từng nói, nếu sinh con thì sẽ để ta đặt tên hay không?" Còn sót lại một người cuối cùng đứng sóng vai hắn, run tay chỉ về phía số ít Yêu Tộc Hải tộc còn đang giãy dụa mà nói:
"Ta nghĩ, chúng ta nên đặt cái tên đại loại như Lang Ngu, để nó có một đời an vui, không khổ sở như thế này..." Gã cười ha hả, hai mắt nhắm nghiền lại.
"Lang Ngu, cũng được..."
Trần Phong thấy bản thân mình lẩm bẩm, sau đó nhìn về phía hai tay. Lúc này hai tay hắn chỉ còn lại xương cốt, bên trên khắc lấy từng đám Đồ đằng văn của Âu Lạc thần tộc.
"Vĩnh biệt."
Hết chương 276