Trần Phong nhìn chăm chú vào một bức tượng, tức thì một đám chiếu ảnh hiện ra, chỉ rõ quê quán, năm sinh, gia tộc, thực lực,...và quan trọng nhất đó chính là nguyên nhân tử vong. Ở trong đây có tổng cộng ba mươi vị Tông chủ thì có tới mười tám người chết trận!
Trần Phong thậm chí còn thấy, trong vòng năm mươi năm có ba vị Tông Chủ ngã xuống, dù lúc đó bọn hắn đã đạt đến Tôn Linh cảnh đỉnh cao cường giả!
"Đó là thời điểm, Lê Hoàng Triều sụp đổ, nó tựa như một cơn bão thổi quét toàn Nam Việt quốc, khiến cho không biết bao nhiêu người táng thân. Hải Yêu, Yêu thú, Bắc Minh Đế Quốc đồng thời đánh tới, dù là Linh Vương cảnh tồn tại cũng hãi hùng khiếp vía, có nguy cơ ngã xuống bất cứ lúc nào. Thời điểm đó, thật sự khó khăn."
Vũ Nguyên Lão dẫn hắn vào sâu bên trong, tiến vào một căn phòng phía sau những bức tượng. Nơi đây là một mảnh không gian kì lạ, tất cả đều một màu xanh biếc, trong vắt tựa nước sông. Chín vị Nguyên lão khoanh chân ngồi trên mặt nước, phía trước bọn hắn là một ông lão gùi thuốc.
"Sư....phụ." Trần Phong thấy ông lão, đang định gọi sư phụ nhưng nhận ra không phải. Sư phụ hắn rõ ràng là một người tuổi ba mươi, trẻ trung, khỏe khoắn, đâu già yếu như ông lão này?
"Trần Phong đấy à, lại đây, lại đây."
Ông lão cười hiền, mà lúc này, trong Nhẫn không gian của hắn cũng hiện ra một đám chiếu ảnh của Tần Thiên, nói:
"Là ta đây. Đó chỉ là một bộ hóa thân của ta, ngươi cứ xử sự như thường là được."
Trần Phong rất nhanh hiểu ra vấn đề, lập tức tiến lại, đứng ngay sau lưng của lão.
"Các vị, chúng ta bàn đến đâu rồi nhỉ?" Ông lão gù gà gù gật, thò tay ra cái gùi sau lưng lấy một đám Linh dược, theo đó dược hương thơm ngát tỏa ra, khiến không ít người lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Linh Dược Tôn cấp, có thể tùy tiện lấy ra. Tiền lão, xem ra ông đúng là vị Tôn Sư huyền thoại kia."
Giang Giới giới chủ khom người vái, giống như là lời xin lỗi.
"Không sao. Với Thanh Long Giang Tông các ngươi, ta ít nhiều cũng có quan hệ. Nhớ năm đó...."
Lão ta kể một tràng chuyện, từ việc gặp Tông Chủ đời trước như thế nào, lại đến dạy phương pháp luyện dược cho các Dược sư ở Thanh Long Giang tông ra sao, vân vân và mây mây,....
"Không thể nào, sư phụ là người của trăm năm trở lại đây, sao có thể gặp gỡ Thanh Long Lão tổ vào hai trăm năm trước? Nghe đồn Thanh Long Lão tổ đã gần sáu trăm tuổi!"
"Ta thân là tiền bối, nhưng các ngươi đừng lo, Tiền Thân này cũng không phải là loại người lấy cái tuổi ra để kiêu ngạo. Khụ khụ,... Giờ mọi chuyện đã rõ, Trần Phong là đồ nhi của ta, mong các ngươi chăm sóc nó thật tốt. Ta tuổi già, sức yếu, luyện dược thêm vài chục năm nữa là phải đi gặp liệt tổ liệt tông, lúc đó, giao nó cho các ngươi vậy."
Ông lão nói xong một tràng liền ho khan kịch liệt, tựa như người sắp chết. Tuy nhiên lão ta vẫn lấy ra một cái điếu cày, châm mồi rít một hơi thật sâu, để mặc cho khói phun ra từ hai lỗ tai, hai con mũi, hai hốc mắt.
"Ho ho, già rồi thì thế đấy." Ông lão cười khặc khặc, sau đó chào một tiếng liền đem Trần Phong đưa ra khỏi tòa không gian kì dị này.
Thanh Liên Tiên Tử để ông ta đi xa, lúc này mới hừ lạnh một tiếng, nói với Thanh Long Tông Chủ:
"Nếu ngươi sớm nói ra thì đã không có chuyện lúc trước."
Thanh Long Tông Chủ không đáp, chỉ cười trừ, trong lòng thì thở phào một hơi. Việc hắn mời gọi Tần Thiên đến hỗ trợ chính là một canh bạc, bởi chỉ cần chuyện này lộ ra, lập tức sẽ có không biết bao nhiêu thế lực kéo tới nghiền nát Thanh Long Giang tông thành từng mảnh vụn!
"Sư phụ, hình dáng kì quái này của người là sao? Đây là phép biến hình có phải không?"
Trần Phong đi quanh ông lão một vòng, khẽ ấn lên bàn tay của lão. Làn da này hoàn toàn là da người, độ nhăn nheo cũng là thật, không hề giống với phép biến hình.
"Há, ngươi tự đoán đi."Ông lão cười hô hô, lại vươn bàn tay ra khẽ điểm lên mi tâm hắn, rồi nói:
"Không tồi, đã dựng được cơ sở của Ma Ngục Cấm Điển, chỉ tiếc, có hơi đi lệch."
Trần Phong nghe vậy thì lập tức tò mò, hỏi lại:
"Đi lệch? Con vẫn làm theo đúng hướng dẫn của ngài, làm sao có thể lệch được?"
"Chính vì làm theo đúng hướng dẫn nên ngươi mới đi lệch."
Ông lão cười vang, đột nhiên vận chuyển Linh lực, theo đó từng đám Linh văn đen kịt ngưng tụ mà ra, hóa thành một tòa Ma Ngục khổng lồ, bên trong tản mát ra từng cỗ ma khí cuồn cuộn không dứt, tiếng kêu la thảm thiết của ma quỷ vang vọng tứ phương.
"Ma Ngục Cấm Điển, thân hóa Ma Ngục, Ma Ngục, không phải là nơi để diệt trừ Ma quái, Yêu Quỷ, mà là nơi để chúng tồn tại."
"Ngươi dùng Ma Ngục làm lò luyện, giết hết chúng đi, không gọi là đi sai đường là gì?"
Trần Phong há hốc mồm, có chút không dám tin. Nuôi dưỡng tâm ma trong Linh Hồn hải? Không sợ có ngày bị chết sao?
"Ngươi cũng đừng lo lắng. Bộ hóa thân này của ta sẽ ở lại cùng ngươi vài tháng, thậm chí vài năm. Trong quãng thời gian này ta sẽ đích thân chỉ dạy cho ngươi."
Ông lão thu lại một thân khí tức, hóa thành lão già lưng còng da nhăn, lại nói tiếp:
"Kì hạn đó cũng sắp đến, ngươi cần tu luyện nhanh một chút."
Quân Vệ Giới, Vùng Trung Tâm
Đây là tòa Linh Bảo Giới khổng lồ nhất trong Cửu Giới của Thanh Long Giang tông, diện tích thậm chí có thể bằng tám
tòa Linh Bảo Giới còn lại gộp lại. Nếu có Tôn Linh cảnh ở trong tầng không gian thứ nhất nhìn đến đây, sẽ thấy tựa như một Thái Dương Hệ, lấy Quân Vệ Giới làm trung tâm, tám tòa Linh Bảo Giới còn lại xoay tròn xung quanh, tạo ra một vùng không gian mà giới Linh Giả thường gọi Giới lực. Trường Lực thậm chí có thể nghiền nát Tôn Giả vô ý tiến vào, hung mãnh cực kì, thậm chí các loại Thiên Tai tựa như Không Gian Phong Bạo, Không gian xạ tuyến, không gian thiết cát cũng không thể tiến vào trong đây.
Ngước đầu nhìn lên, có thể mơ hồ thấy được một cái đầu Rồng cực kì khổng lồ, hai cái đầu đó tựa như hai ngọn núi, vĩ ngạn đến mức không thể tin nổi. Chỉ riêng nơi hai hốc mắt đã có lấy hai vầng mặt trời nhân tạo, từng vị Linh Giả đang đứng quanh phun ra nuốt vào Hỏa Linh Khí, sau ót hiện ra từng tôn Hỏa Điểu, Hỏa Phượng, Hỏa Long,...lại có một số dị thú như Kim Ô, Tất Phương,.....
Và từ trong đôi hàm của cái đầu rồng ấy là một dòng sông mênh mông bát ngát, xanh ngắt một màu, theo trời cao mà chảy uốn lượn xuống mặt đất, tựa như là Thiên Hà vậy. Đây chính là một trong hai món Trấn Tông chí bảo của Thanh Long Giang Tông, Thanh Giang! Món Chí Bảo này là Thanh Long Khai Tổ đã tự mình tế luyện Thanh Long Giang, trải qua trăm ngàn cay đắng mới có món Bảo Vật này. Uy năng của nó, dù là Đế Bảo cũng không chắc có thể vượt qua.
Mà bên trên con sông ấy, có thể thấy được từng tòa Đại Điện, cao thấp có chia, đó là nơi dành cho Trưởng Lão cùng các vị Nguyên lão. Thực lực càng mạnh, vị trí càng cao, đồng thời Linh Khí càng đậm đặc.
Lúc này, Trần Phong đứng trên một tòa Đại Điện, nhìn ra mảnh Linh Bảo Giới mênh mông bát ngát này. Hắn càng nhìn càng thán phục, bởi tòa thế giới này thậm chí còn muốn tráng lệ hơn thế giới thực không biết bao nhiêu lần.
Chỗ Đại Điện bọn hắn đang đứng chính là trên một cái răng nanh của cái đầu Rồng kia, cũng là nơi mà nước sông chảy cuồn cuộn nhất. Tần Thiên có thể tại chỗ này dựng lấy Đại Điện, nói rõ Linh lực của hắn cực kì hùng hồn, so sánh Thanh Long Tông Chủ cũng chẳng yếu bao nhiêu!
Nhìn qua bốn phía, chín tòa Đại Điện khác của Chín vị Nguyên lão cũng đứng sừng sững đó, mặc cho nước cuốn mạnh đến đâu cũng không thể nhúc nhích một chút.
"Trần Phong, chú ý một chút, ngã khỏi nơi đây là chết chắc." Tần Thiên trong bộ dáng già nua đi ra, cười nói.
"Sư phụ, nơi đây thật sự nguy hiểm như vậy?" Trần Phong không nhịn được mà hỏi. Hắn thấy dòng nước bên ngoài tuy chảy cuồn cuộn như cũng không nguy hiểm như lời đồn.
"Há, thử xem nhé." Tần Thiên cười nhạt, lấy ra một món Huyền Linh cảnh Linh Bảo, tùy tiện ném ra khỏi tòa Đại Điện, rơi vào dòng nước. Lập tức phụt một tiếng, món Linh Bảo này bị nghiền nát bét, hóa thành một viên cầu nhỏ như viên bi, trôi xuống dưới hạ lưu.
"Ngươi thấy chứ. Nơi đây dù là Tông Linh cảnh cường giả cũng không dám tùy tiện đi lên. Dòng sông này ngoài việc nó là Chí Bảo của Thanh Long Khai Tổ, nó còn là nơi tập trung Chín cái Long Mạch của toàn Thanh Long Giang tông. Chín cái Long Mạch kia đã bị lão ta dùng không gian bẻ gãy, tập trung ở nơi cổ họng của cái đầu Rồng này."
"Linh Khí đậm đặc thế này dù trên tòa Huyền Thiên Thế Giới cũng không nhiều, có thể xếp vào top một trăm."
Tần Thiên hít một hơi thật sâu, tức thì nước sông ào ào cuốn lên, rơi vào trong miệng hắn, bị hắn một ngụm uống sạch!
"Sảng khoái! Trần Phong, đến giờ tu luyện rồi."
Nói rồi hắn thở ra một hơi, theo đó Linh khí tán ra, hóa thành từng đám mây mù che kín cả Đại Điện. Đó chính là một ngụm nước sông hắn đã luyện hóa, này biến thành Linh Khí tinh thuần phun ra cho Trần Phong sử dụng.
"Ma Ngục Cấm Điển, ngươi muốn tu thành mà nói, trước hết, phải biết, Ma Ngục là thế nào! Phải Quan tưởng Ma Ngục, khắc thật sâu vào tâm trí của ngươi, lúc đó mới tu thành!"
Tần Thiên búng ngón tay, lập tức một cái Hắc Đỉnh rơi lên mặt đất, chấn cho cả Đại Điện này rung lắc dữ dội!
"Hắc Đỉnh của ta, chính là do luyện hóa một tòa Ma Ngục mà thành, đủ để ngươi Quan Tưởng."
Gã búng tay, theo đó Trần Phong rơi vào bên trong Hắc Đỉnh, theo vòng xoáy mà rơi xuống nơi tận cùng.
Hết chương 303.