Chỉ có thể dùng hai từ để diễn tả nơi đây mà thôi.
Hùng Vĩ, Tráng Lệ.
Đó là một tòa Thành Thị kéo dài tới năm sáu chục cây số, được dựng nên trên đỉnh của một dãy trường sơn, nhìn qua giống như một con rồng đang ngẩng đầu lên nhìn trời cao vậy.
Bao phủ quanh thành là một lớp màng màu lục nhạt, được gọi là Long Bích. Long Bích do Long tộc cường giả lấy các loại khoáng thạch, lại kết hợp với thân thể của Hải Yêu Hải Quái, cuối cùng là vận dụng Long Hình Bách Biến xây nên. Long Bích này không những cực kì vững chắc mà khi bị công kích còn có thể phân tán lực lượng, đồng thời dễ dàng sửa chữa.
Đám người bọn hắn đáp xuống cổng thành phía Đông, đó là một tòa Long Môn cao gần trăm mét, hai bên là hai con Hải Quái mang huyết thống Long tộc, thân thể to lớn không khác gì hai quả núi nhỏ. Mỗi khi có kẻ định tiến vào thì chúng sẽ thả ra từng đám Long trùng nho nhỏ kiểm tra kĩ lưỡng, lại đến các Long Nhân (Long tộc hóa thành hình người) một lần nữa rà soát mới được tiến vào.
"Lạc Huyên tiểu thư, Lạc Hoa Mân tiểu thư, mời vào."
Một tên Long Nhân khom người chào, nói rõ thân phận hai thiếu nữ kia cực cao.
"Còn vị này là..."
Tên Long Nhân kia nhìn qua Trần Phong, có hơi chút chần chừ.
"Là người tộc ta."
"Ra là vậy." Tên này gật đầu, sau đó làm động tác mời:
"Mời vào."
Ba người bọn hắn một đường đi tiếp, cuối cùng cũng đi qua tòa Long Môn đồ sộ này. Lập tức một cỗ Long khí đập vào mặt Trần Phong, để hắn thư thái vô cùng.
"Long Giới, Long tộc..."
Trần Phong hít sâu một hơi, cảm giác được Long huyết trong cơ thể cộng minh, không nhịn được mà ngâm một tiếng.
"Tên nhà quê từ đâu vậy?"
"Chắc hẳn mới vào thành lần đầu, không quen với Long khí trong đây, ha ha."
Hai bên đường có không ít hàng quán, bên trong từng tên Long Nhân đang ăn uống tưng bừng. Hôm nay là ngày Lễ Trưởng Thành của các thiếu niên Lạc Long tộc, bởi vậy lượng Long tộc ra vào không dứt.
"Lạc Long tộc có bao nhiêu tộc nhân?" Trần Phong hỏi.
Lạc Hoa Mân từ phía sau chạy vọt lên trước, xòe ba cái ngón tay ra, đáp:
"Ba trăm vạn, đương nhiên không kể đến nô lệ."
"Ba trăm vạn Long tộc...."
Trần Phong hít sâu một hơi, ba trăm vạn Long tộc, đây là con số lớn đến như thế nào?
"Vậy toàn thể Lạc Long quốc..."
"Hơn trăm triệu."
Lạc Huyên tiếp lời, liếc nhìn về phía xa xa.
"Lạc Long quốc chúng ta ở trong các Long quốc cũng chỉ là tầm trung thượng, nếu ngươi đến Tứ đại Đế quốc, lúc đó mới biết thế nào là khủng bố. Mỗi cái Long Đế quốc như vậy đều có mấy tỉ Long tộc cùng Hải Yêu sinh hoạt, so ra không hề kém Đế quốc nhân loại các ngươi."
Nghe đến đây Trần Phong cũng phải thở dài, thế lực của Đông Hải tuyệt đối vượt trên một cái Đế Quốc, chí ít phải hai cái Đế quốc nhân loại mới có thể sánh ngang cùng Đông Hải.
"Ra là Ngao Chính Thất cùng Lạc Hoa Mân tiểu thư? Thật lâu mới gặp lại."
Một nhóm Long tộc từ xa nhanh chóng đi đến, trong đó có một tên Long Nhân trên thân mặc một bộ quần áo xa xỉ khó có thể nói hết, tất cả đều được làm bằng Hoàng Kim tơ tằm. Mái tóc trên đầu được búi lên cao, cây trâm xuyên qua cũng là một món bảo vật không tầm thường. Đôi hài dưới chân dường như cũng là bảo vật, khi khẽ đi cũng tạo ra một lực đẩy giúp gã có thể lướt đi trên không trung.
"Ra là Lạc Thuần Ngạc."
Lạc Huyên thản nhiên đáp lại, mà Lạc Hoa Mân thì hừ lạnh cái mũi, nói thầm:
"Phiền phức đến."
"Người quen các cô sao?"
"Cũng có thể xem là vậy."
Lạc Hoa Mân nhón chân lên, ghé sát tai hắn mà thì thầm:
"Lạc Long tộc chia làm hai chủ mạch cùng tám chi mạch, trong đó hai chúng tôi thuộc về một trong hai chủ mạch, Lạc Quân Thị!"
"Tên ngu ngốc kia thì thuộc chi mạch, tuy nhiên có một số quan hệ nên tính ra là họ hàng khá gần, tương đương anh em họ của nhân loại các ngươi."
Lạc Thuần Ngạc thấy Lạc Hoa Mân ghé sát tai hắn mà thì thầm thì không khỏi ngứa ngáy, lửa ghen bốc lên ngùn ngụt.
"Xin được hỏi, vị này là..."
"Hắn tên là Lạc Phong, là đồng tộc chúng ta ở trên đất liền."
Lạc Thuần Ngạc nghe ba chứ "trên đất liền" thì rất nhanh liền nở nụ cười lạnh, thản nhiên nói:
"Long tộc ở trên đất liền sao, cũng không hiếm gặp cho lắm. Chẳng lẽ người này huyết mạch tinh thuần đến mức để hai tiểu thư phải tự mình đưa đón sao?"
"Là tiện đường mà thôi. Ta cũng vừa tu thành Viên Mãn, muốn trở về gặp quê cha đất tổ làm lễ thành niên."
Trần Phong cười hề hề, nhưng trong lòng đã hơi mất thiện cảm với tên này.
"Vậy sao?" Lạc Thuần Ngạc lơ đễnh, lại quay sang Hoa Mân, mỉm cười lấy lòng:
"Hoa Mân, cách đây hai hôm ta có làm một chuyến đến Vũ Lâm thành, tình cờ mua được thứ này."
Nói rồi hắn chậm rãi lấy ra một tấm vải lụa, bên trên khắc lấy Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ hành Long tộc, khẽ phất lên liền hóa thành năm đầu Long hình hung ác, miệng phun các loại nguyên tố, cực kì lợi hại.
"Bào vật này không cần quá nhiều Long lực để kích hoạt, hơn nữa uy lực hùng mạnh, đủ để em an toàn trong lễ thành niên."
Hắn ta nở một nụ cười tự tin, bởi Ngũ Hành Long Đồ là một món Bảo vật tương đối nổi tiếng trong Long Tộc, mà lại cực kì khó để chế tạo ra. Trên thị trường hiện nay cũng lắm cũng chỉ có gần mười món, còn lại đã rơi vào tay các thế gia đại phiệt rồi. Hắn vốn cũng không định đem nó đưa tặng, nhưng thân phận của Lạc Hoa Mân quả thật rất đặc thù, nếu có thể chiếm được cảm tình cô nàng
thì tương lai hắn sẽ rộng mở đến thế nào?
"Đáng tiếc đôi chị em này không thể cùng thu, nếu không... Ai da, chị thì tựa như thánh nữ, trong trẻo lạnh lùng, em thì lại dễ thương vui tươi, như vậy còn gì bằng? Đáng tiếc, đáng tiếc."
Hắn nhìn sang Lạc Huyên, trong lòng lại càng khó chịu. Lạc Huyên là mỹ nữ nổi danh ở Long tộc, thiên phú lại cao tuyệt, nghe đồn lại còn mang trong mình huyết mạch của lão tổ tông Lạc Long tộc, là đối tượng mà biết bao thanh niên Long tộc hướng tới. Đáng tiếc đã có tồn tại cấp Lão Tổ đánh tiếng, ý muốn cưới nàng về làm thiếp, khiến cho bọn hắn không thể không bỏ mộng tưởng, chuyển mục tiêu sang Lạc Hoa Mân.
Lạc Hoa Mân nhìn Ngũ Hành Long Đồ, thoáng chốc có chút chần chừ, nhưng rất nhanh liền nở nụ cười đáp lại:
"Ta không cần. Mời ngươi cầm về cho."
Lạc Thuần Ngạc lập tức nhíu mày, đáp lại:
"Em thật sự không muốn lấy sao? Đừng lo, ta cũng không có ý gì, chỉ là muốn em có thêm một món bảo vật để dễ dàng hoàn thành Lễ Thành niên một cách tốt nhất mà thôi."
Hắn cố nở nụ cười sáng lạn, nhưng trong lòng đã lạnh như băng.
Lạc Hoa Mân liền lắc lắc cái đầu nhỏ, thấy vậy hắn ta liền thở dài, đem Ngũ Hành Long Đồ cho vào Nhẫn không gian, nói tiếp:
"Nếu em đã không muốn nhận thì cũng không sao. Vậy thì thế này đi, hôm nay ta mời mọi người ăn một bữa, được không?"
Không thể nào từ chối tên này hai lần, bởi vậy ba người bọn hắn cùng đi theo Lạc Thuần Ngạc đến một tòa lâu. Tòa Lâu này cao vút, vươn thẳng lên trời, dễ cũng đến cả gần cây số cũng không chừng. Nơi đây là Mỹ Thực Lâu, là nơi ăn uống, vui chơi lớn nhất ở khu vực này.
"Tòa Lâu này tổng cộng có hai trăm bốn mươi tầng, hôm nay chúng ta chỉ có thể ăn ở tầng thứ một trăm hai lăm mà thôi, dù sao cũng không kịp đặt bàn trước."
Mỹ Thực Lâu là nơi vui chơi giải trí lớn nhất khu vực này, tự nhiên có cái giá của nó. Tứ tầng một đến sáu mươi, tiếp đón chính là những Hải Yêu cùng Long tộc tầm thường. Càng lên cao hơn thì thân phận cùng địa vị sẽ tăng lên, ví như từ tầng hai trăm trở đi chỉ có những Long Quý tộc mới được phép bước chân vào. Còn tầng cao nhất, tầng thứ hai trăm bốn mươi chỉ tiếp đón tồn tại Long Vương, Long Hoàng mà thôi. Lạc Thuần Ngạc có thể ăn ở tầng một trăm hai lăm, nói rõ thân phận hắn không tầm thường, nhưng cũng đồng thời chứng minh gia thế hắn giàu có.
Ở Long Giới này thì Long tộc cũng sử dụng Linh dịch Linh thạch làm đồng tiền trao đổi, phẩm chất càng cao giá trị càng lớn. Để bước chân vào tầng thứ một trăm, chỉ tiền vào cửa thôi cũng đã lên đến hàng trăm giọt Hạ phẩm Linh dịch rồi.
Nhóm bọn hắn nhanh chóng tiến vào bên trong, lấy ra các loại bằng chứng thân phận liền được lên tầng cao hơn. Nơi đây cũng khác với trên mặt đất, bởi nhân tộc nếu muốn vận chuyển thứ gì đó lên cao hơn thường sẽ dựa vào các loại máy móc, trong đó được khắc đầy các loại Linh văn, chỉ cần có năng lượng khởi động sẽ nâng lên. Còn ở đây, Long tộc không biết từ đâu bắt được từng con Sứa khổng lồ, nhốt vào một cột nước. Nếu ai muốn lên tầng cao hơn chỉ cần lại gần, tức thì thân thể con Sứa này sẽ mở ra một lỗ để họ tiến vào, sau đó chúng sẽ theo cột nước này mà bơi lên tầng cao hơn.
Bởi vì những con sứa này trong suốt, nhờ đó mà có thể vừa đi vừa nhìn ngắm khung cảnh kì vĩ của Lạc Long thành. Nơi xa xa, từng cây cột Quang Xạ phiêu phù trong không trung, từng ánh đèn gần gần xa xa chiếu rọi. Lại đến từng tên Long nhân cưỡi Hải Yêu Hải Quái tuần tra, cùng với đó là không dòng Long nhân đi qua đi lại như mắc cửi. Khung cảnh phồn hoa đô hội chẳng kém bất cứ tòa thành nào của Nhân loại, hơn nữa còn mang phong tình dị tộc khiến Trần Phong hơi chút mê mẩn
Đặc biệt hơn, hắn còn thấy không ít Nhân tộc cũng xuất hiện ở trong đây, cùng với mấy tên Long tộc, Hải Yêu ăn uống chè chèn no nê. Hiển nhiên quan hệ giữa Nhân tộc và Hải tộc đã được cải thiện không ít, bởi vậy Nhân tộc cũng xuất hiện ở trong đây nhiều hơn trước.
Hết chương