Nam Việt Đế Vương

Nhất tinh đỉnh Linh thể


trước sau

Một lúc sau, đột nhiên Ánh Nguyệt quát to một tiếng, bàn tay xòe ra, hóa thành chưởng pháp, chấn bay Trần Phong. Một chiêu này cô nàng cũng không phải ác ý, nhưng lực đạo vẫn mạnh đến mức Trần Phong phải kêu lên.

Mạnh, tuyệt đối rất mạnh.

Trần Phong ngã xuống đất, mồ hôi lạnh tuôn ra. Thảo nào cùng là Luyện khí hậu kì, nhưng lại có người bị cô nàng đánh trọng thương. Chỉ một chưởng tùy tiện nhưng so với Luyện khí sơ kì đánh ra cũng không hề yếu!

ÁNh Nguyệt lúc này mặt đỏ ửng cả lên, thân thể run run. Sau đó cô nàng đứng dậy, chạy đi, trước khi đi còn để lại một câu:

" Đồ dâm dê!"

Nghe từ này da mặt Trần Phong không khỏi có chút giật giật, thầm hô thảm rồi. Lúc đó không biết ma xui quỷ khiến gì mà làm điều đó. Giờ thì xong rồi, cô nàng đã giận dỗi, mà con gái giận dỗi thì có trời mới dỗ được!

" Sai lầm, sai lầm."

Hắn lắc đầu cảm thán, chậm rãi ngồi dậy, lại dựa vào ghế đá, nhìn trời đêm.

Còn về phần Ánh Nguyệt, sau khi chạy về phòng mới ổn định lại được tâm thần. Nhưng mỗi khi nghĩ đến lúc đó, không tránh được mà hai má đỏ hồng cả lên.

" Cậu ta là đồ khốn!"

Cô nàng giậm chân, nghiến răng nghiến lợi. Nhưng rồi lại ngồi xuống, ngắm mắt ngưng thần. Bởi vì, nhờ Trần Phong mà cô đã ngộ ra rất nhiều!

Ha!

Ánh Nguyệt quát lên một tiếng, đầu ngón tay nếu nhìn kĩ có thể thấy được từng sợi từng sợi khí rất nhỏ, lơ lửng trong không trung.

"Có thể vận dụng được một chút Chân khí rồi!"

Cô nàng nhoẻn miệng cười, cảm thụ được tia Chân khí đầu ngón tay mình mà không khỏi sung sướng. Ánh Nguyệt cứ nghĩ phải mất ít nhất là hai tuần nữa để có thể làm đến một bước này, nhưng bây giờ thì không cần nữa rồi. Đối với cường giả bậc cao mà nói thì hai tuần chẳng qua là một cái chớp mắt, nhiều người trong hai tuần còn không thể tăng tiến dù chỉ một chút, nhưng với những người trẻ tuổi như bọn họ thì hai tuần này có ý nghĩa không nhỏ. Với thiên phú cùng sự cố gắng của Ánh Nguyệt, cô nàng hoàn toàn có thể đạt đến cảnh giới cao nhất của Luyện khí cảnh sau 2 tuần, tiếp đó chính là đột phá Tụ khí cảnh!

Ánh Nguyệt trong lòng thầm cảm kích Trần Phong, nhưng khi nghĩ đến cảnh đó thì cô nàng lại không nhịn được mà bão nổi, vung tay múa chân đánh loạn xạ, khiến Hà My ở chung phòng có chút không hiểu, rốt cục chị ấy bị gì vậy?


Sáng hôm sau

Theo như lời của Ánh Nguyệt thì hôm nay lớp đặc biệt sẽ kiểm tra thể chất. Hầu hết mọi người đều cho rằng Thành là một Linh thể, việc làm ngày hôm nay chẳng qua là sự kiểm nghiệm lại mà thôi.

Buổi kiểm tra diễn ra như thế nào thì Trần Phong không rõ, nhưng sau đó thì có một tin truyền ra:

Anh Thành là Linh thể, hơn nữa là tiếp cận Nhị tinh!

Điều này khiến cả Minh Dương học viện sôi trào cả lên, lúc này Thành là đề tài bàn tán của tất cả mọi người. Ngươi thì suýt xoa ca ngợi, kẻ thì hừ lạnh bỏ đi, tên thì hai mắt tỏa sáng, tỏ vẻ hâm mộ không thôi. Linh thể nha, dù là Minh Dương học viện lúc toàn thịnh cũng không hề nhiều, huống hồ là thời điểm hiện tại, hầu hết các thiên tài lứa trước đều chết đi, để lại những tên thiên phú tầm thường này? Mà cũng phải nói, Nhất tinh đỉnh Linh thể, đại biểu Thành sau này có tỉ lệ tiền vào Linh cảnh là cực cao! Bởi vì các thiên tài trước đây của Minh Dương thành hầu hết đều là Nhất tinh Linh thể, chỉ có một số ít là Nhất tinh rưỡi, Nhị tinh. Mà vị thiên tài gần nhất cũng chỉ là Nhất tinh rưỡi Linh thể, người này đã đi Thanh Long Giang tông từ năm mươi sáu mươi năm trước, nghe đồn đã tu đến Linh cảnh Huyền Linh cảnh rồi, thực lực không hề tầm thường chút nào. Hàng năm các loại bảo vật, tài nguyên vẫn được gửi về, bồi dưỡng cho thế hệ trẻ Minh Dương thành.

Vì hiếm lắm mới có một vị Linh thể cấp bậc như vậy xuất hiện, cho nên ngay cả Minh Dương học viện thủ hộ giả cũng xuất hiện!

Trong lớp đặc biệt..

Một ông lão râu tóc bạc phơ, vẻ mặt hòa ái nhìn Thành, không nhịn được kích động, nói:

" Tiếp cận Nhị tinh Linh thể, thật là hiếm có. Năm xưa lão cũng đi nhiều, gặp nhiều, nhưng cao nhất cũng chỉ là Nhị tinh rưỡi Linh thể mà thôi. Cháu có thể có được Linh thể như vậy, chính là phúc phận ba đời, nếu không tận dụng nó chính là trái ý trời. Theo ta đi, tuy tuổi của cháu đã hơi lớn, nhưng không sao, cháu là Linh thể! Ta có thể giúp cháu tu thành Linh cảnh, thậm chí Chân Linh, Huyền Linh cấp cũng không phải là không thể!"

Thành lúc này vẻ mặt kích động, đầu gối quỳ xuống, giọng run run, đáp:

" Tạ ơn ngài đã thu nhận."

" Không có gì, đứng lên, đứng lên, ha ha!"

Lão cười vang, thanh âm tràn đầy hào sảng, không có chút giữ lại. Người nào nghe được thanh âm này chắc chắn sẽ không tin nổi nó lại do một ông lão như vậy nói ra.

Ở trong lớp, Triệu Hảo ánh mắt lành lạnh, nhìn Thành mà hai bàn tay siết chặt, suýt chút nữa đã lộ ra sát khí!

Đáng chết!

Hắn nghiến răng nghiến lợi, trong lòng cảm thấy bất lực không gì tả nổi. Thiên phú của hắn cũng gọi là tạm được, tiếp cận Nhất tinh Linh thể. Nhưng so với thành thì ngay cả xách dép cho hắn cũng không xứng! Mà hắn cũng chỉ được một vị Linh giả chỉ dạy, hơn nữa vị này chỉ là Huyễn Linh cảnh cấp bậc mà thôi, đâu thể so với ông lão này, một Chân Linh, Chân Linh cảnh thực thụ! Bây giờ Thành có thể được vị này chỉ bảo, lại còn nhận được vô số tài nguyên, chỉ sợ thêm vài tháng nữa là có thể đột phá Tụ khí, thẳng tiến Nội cương!

Đối với võ giả Dưỡng Khí cảnh mà nói, cảnh giới chia làm ba giai đoạn lớn:

Luyện khí và Tụ khí là một giai đoạn. Giai đoạn này chỉ đơn thuần gia tăng Chân khí trong cơ thể mà thôi

Nội cương và Ngoại cương là giai đoạn hai. Giai đoạn này có sự biến đổi về chất một chút, nó khiến Chân khí mạnh mẽ, rắn rỏi hơn nhiều.

Khai Huyệt cảnh là giai đoạn ba.

Giai đoạn một, với Tụ khí cảnh bình thường mà nói đây chính là con sông rộng lớn vô cùng, mãi không thấy bến bờ. Bởi vì tài nguyên có hạn, muốn có đủ Chân khí để xung kích Tụ khí cảnh là không biết ngày tháng năm nào! Bởi vậy ngay cả trong Minh Dương thành này, dù là Tam gia Tứ bang, thì số lượng Tụ khí cấp võ giả vẫn đông nhất!

Giai đoạn tiếp theo thì cả hai đều khó như nhau, bởi lúc này muốn khiến Chân khí hóa cương, việc cần làm đó chính
là tu luyện Tinh thần lực! Tinh thần lực càng cường đại, tiến vào cảnh giới này càng nhanh, mà Chân khí chất lượng cũng càng kinh khủng. Nhưng đó cũng là việc khó, bởi vì cảnh giới này Tinh thần hải chưa hoàn toàn mở ra, chưa có thể Quan tưởng, làm sao gia tăng Tinh thần lực? Bởi vậy các thiên tài chỉ có thể thông qua một loại cây, tên gọi là Dưỡng hồn thảo, chế tạo thành Dưỡng hồn đan, từ đó gia tăng Tinh thần lực.

Giai đoạn ba, chính là giai đoạn lâu nhất, giữ chân không biết bao nhiêu thiên tài tuấn kiệt! Bởi vì cảnh giới này cần Khai Huyệt mà việc này vô cùng khó khăn, rất tốn thời gian. Nếu ở một thế giới khác, Khai huyệt cảnh chính là một đại cảnh giới! Đại cảnh giới, chính là chỉ Dưỡng khí cảnh, Linh cảnh. Còn Luyện thể cảnh, Luyện khí cảnh, căn bản chỉ là Tiểu cảnh giới mà thôi.

Bởi vậy trong dân gian, người ta thường lưu truyền câu sau;

Luyện thể thiếu, Tụ khí trung, Khai huyệt lão!

Thiếu, chính là thiếu niên. Người vượt qua Luyện thể cảnh, cơ bản đều là thiếu niên

Trung, chính là trung niên. Nếu vượt qua được Tụ khí, thì lúc đó cũng phải hơn ba mươi rồi

Lão, chính là lão niên. Khai huyệt xong, hầu hết đều đầu tóc bạc trắng, khí huyết khô bại, khoảng cách từ nhà đến nghĩa địa chưa bao giờ gần đến như vậy.

Đương nhiên những điều trên chỉ áp dụng cho người thường, còn đối với con cháu đại gia tộc, thiên tài thì điều này chưa hẳn đã đúng. Bởi vì với thiên phú mạnh mẽ của mình, cộng với tài nguyên hùng hậu của gia tộc, việc đột phá mấy cảnh giới này hoàn toàn không có gì khó khăn.

Bởi vậy Triệu Hảo mới sợ hãi, ghen tị. Nếu Thanh được nguồn tài nguyên khổng lồ như vậy cung cấp, chỉ sợ Tụ khí cảnh người ta mấy cả chục năm mới vượt qua thì hắn chỉ cần hai tháng!

Thành cúi đầu cảm tạ, đột nhiên trong đầu một ý nghĩ lóe lên, nói:

" Thưa ngài, đệ tử có chuyện muốn nói."

Ông lão kia đang cực kì vui vẻ, nghe hắn hỏi liền đồng ý, không có chút do dự:

" Có chuyện gì sao?"

" Thưa ngài, đệ tử có một người em, cậu ta cùng là Luyện khí cảnh võ giả nhưng chiến lực rất mạnh mẽ, so với đệ tử cũng không kém chút nào. Hơn nữa, cậu ta mới chỉ 15 tuổi mà thôi!"

" Ồ, còn có người như vậy sao, nói ta nghe xem thử."

Ông lão ánh mắt lộ ra hứng thú, vuốt vuốt chòm râu của mình, không biết nghĩ gì.

Mà Triệu Hảo cùng Lê Nghĩa nghe Thành nói như vậy thì nét mặt sa sầm, vô cùng tức giận. Bởi vì bọn hắn biết, người Thành đề cập là ai!

Trần Phong!

Nếu Trần Phong thật sự được gặp ông lão này, thì việc báo thù sẽ hóa thành hư vô. Đến lúc đó bọn hắn chỉ còn biết quỳ gối nhìn lên mà thôi.

" Thưa ngài, chuyện này là không thể nào."

Triệu Hảo bước lên, ánh mắt lăng lệ ác liệt, gằn giọng.

"Tại sao lại không được?" Ông lão có chút không vui với hành động này, nhưng lão vẫn bỏ qua.

" Bởi vì tên nhóc này lai lịch không rõ ràng. Vốn trước đây là từ một bãi rác ngoài Minh Dương thành ta, sau này đột nhiên quật khởi, ngắn ngủi một tháng liền tiến vào Luyện khí. Hơn nữa hắn tính cách hung bạo, thường xuyên tìm cách gây sự với các học viên khác."

" Ngoài ra, hôm trước phát hiện một xác chết, là xác chết của Tụ khí cảnh võ giả. Qua giám định hiện trường, cùng với vô số phương pháp tìm kiếm, cháu nghi ngờ thủ phạm chính là Trần Phong!"

" Ăn nói bậy bạ!"

Thành là người thứ nhất đứng lên, quát lớn, Chân khí trong người tựa thủy triều mà trào ra, Huyết khí trùng thiên. Hắn chỉ là Luyện khí hậu kì cấp, nhưng Chân khí cường đại cùng hùng hậu không kém Tụ khí sơ kì cấp!

" Ta luôn nói sự thật, vụ việc này đang được điều tra, ngươi muốn biết thì tìm đến Thợ săn công hội đi."

Ông lão kia nhíu mày, thầm quan sát dáng vẻ của hai người, nhưng cuối cùng không tìm thấy gì, đành thở dài, nói nhẹ:

" Đủ rồi, các ngươi hãy để chuyện này xuống. Cái thân này già rồi, không chịu được ồn ào như mấy người trẻ tuổi các ngươi. Mọi chuyện hãy từ từ rồi tính."

" Sư phụ..."

Thành mở miệng định nói, nhưng ông lão đã giơ tay ra hiệu, bảo hắn im lặng, bởi vậy hắn đành nuốt xuống.

" Đợt này còn có một vài hạt giống tốt nữa, cũng không tệ lắm. Đặng Ánh Nguyệt, Triệu Đình Trung, Phạm Hữu Phương,.... các ngươi thiên phú cũng không tệ, tiếp cận Nhất tinh rồi. Tám người các ngươi, từ ngày mai lên ngọn núi cao nhất kia gặp ta, chính ta sẽ dốc lòng dạy bảo, hỗ trợ các ngươi tu luyện! Năm nay Thanh Long Giang tông thu đệ tử sớm hơn trước rất nhiều, ta cần phải bồi dưỡng ra mấy cái đệ tử, nếu không Minh Dương thành lại ở vị trí áp chót tiếp. Tất cả nghe rõ chưa?"

" Rõ!"

Tám người đồng thanh hô vang, nhưng sau đó Ánh Nguyệt đột nhiên mở miệng, nói:

" Thưa ngài, về chuyện Trần Phong, không biết ngài có thể cho cậu ấy một cơ hội....."

Ông lão xua xua tay, lắc đầu, nói:

" Chuyện đó để sau. Ta cần tự mình đi Thợ săn công hội một chuyến xem sao. Giết người thì phải đền mạng, nếu Trần Phong này trong sạch thì ta sẽ cân nhắc một lần, còn nếu hắn là thủ phạm.....Điều này khó nói. Như vậy thôi, các ngươi giải tán đi."

Lão lại phất tay, sau đó tiêu sái rời đi, khiến cho Ánh Nguyệt cùng Thành không khỏi nhìn nhau mà lo lắng.

" Trần Phong cậu ấy....." Ánh Nguyệt ngập ngừng, trong lòng một mảnh tiếc nuối.

" Không sao, anh sẽ cố hết sức. Phong nó phải được gia nhập cùng chúng ta!" Thành hùng hổ nói, ánh mắt nhìn về phía Triệu Hảo mà bừng bừng lửa giận.

Triệu Hảo cùng Lê Nghĩa chỉ cười lạnh không nói, hiện tại hắn thực lực mạnh, không hề sợ Thành một chút nào.

Hết chương 83

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện