Tên Danmei: Nằm xuống! Cướp Đây!
Tác Giả: Phong Cuồng Phán Quan.
Chuyển Ngữ: Phượng Khuynh Yên.
Edit: Phượng Khuynh Yên.
Beta: Meo Meo.
Bắt Đầu Từ Nụ Hôn.
Khuôn mặt Cô Độc Hiên Hàn lạnh lùng trước sau như một nhìn trân trân Mộc Phàm không mảnh vải che thân, làn da bóng loáng tràn đầy hơi thở thanh xuân mê hoặc, thậm chí y còn cảm nhận được tuổi trẻ năng động dưới làn da ấy.
Mái tóc đen dài mềm mại như gỗ mun làm nổi bật làn da trắng nõn mịn màng, tạo ra mỹ cảm tương xứng giữa hai màu đen trắng lẫn lộn.
Cô Độc Hiên Hàn không thể không thừa nhận thiếu niên trước mặt có chút cám dỗ mê người, nhưng chỉ giới hạn như vậy mà thôi.
Cô Độc Hiên Hàn luôn luôn theo đuổi võ học tối cao, không hề hứng thú với những thứ khác, điều đặc biệt ngoại lệ chính là y không có năng lực chống lại con vật nhỏ.
"Chúng ta làm tình đi!" Mộc Phàm nhìn thấy Cô Độc Hiên Hàn không có phản ứng, liền đứng dậy nói như ra lệnh.
Mộc Phàm là Thiếu chủ băng đảng xã hội đen lớn mạnh nhất bị Liên Minh Tinh Tế truy nã, dù có giam vào phòng thí nghiệm cậu cũng được nâng trên tay phục vụ tận tình.
Vì vậy, cậu có thói quen dùng địa vị cao cao tại thượng chủ động cho rất nhiều chuyện.
"..." Cô Độc Hiên Hàn quan sát thiếu niên đang khỏa thân, y không nảy sinh bất kỳ kích thích nào, mặc dù vừa nãy y có hơi chút kinh diễm.
"Ngươi thật sự không muốn làm tình với ta?" Thiếu niên chống cằm dáng vẻ buồn rầu.
Điều này khác với những gì Thánh Lăng Kiêu nói với cậu, không phải chỉ cần ngoan ngoãn cởi sạch đồ đối phương sẽ nhào đến làm ư?
"Không."
"Ngươi thật ích kỷ.
Ta chỉ mượn cơ thể ngươi dùng một lát, ngươi không cần phải làm gì cả, nằm xuống tận hưởng thôi." Mộc Phàm không ngại mình bây giờ hoàn toàn khỏa thân, bắt đầu cò kè mặc cả với Cô Độc Hiên Hàn.
Người đàn ông nheo mắt chậm rãi rút ngắn khoảng cách với thiếu niên, đi đến cạnh bên giường, ánh nến trong căn phòng kéo dài bóng người đàn ông.
"Ngươi biết làm thế nào?" Có lẽ bởi vì khuôn mặt chìm trong bóng tối, Cô Độc Hiên Hàn đứng ngược sáng lúc này toát lên sự nguy hiểm nhưng lại quyến rũ chết người.
"Ta biết!" Thiếu niên tự tin gật đầu, nụ cười rực rỡ giống hệt em trai hàng xóm lộ ra má lúm đồng tiền bên trái.
"Làm như thế nào?" Cô Độc Hiên Hàn dường như hỏi vấn đề đơn giản, chờ thiếu niên trả lời.
Mộc Phàm khỏa thân không chút ngượng ngùng, xoay người nằm úp sấp trên giường, cái lưng mạnh mẽ tinh tế lõm xuống thành một đường cong đẹp mắt.
Đối với cậu mà nói, vì để Cô Độc Hiên Hàn bằng lòng lên giường với cậu, rồi giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ hiến thân là điều quan trọng nhất, về phần ngượng ngùng kia từ trước đến giờ cậu đã khá quen thuộc, cậu thường làm kiểm tra toàn thân tại trong phòng thí nghiệm hàng tuần.
Mộc Phàm chổng mông nằm sấp, cặp mông căng tròn hồng hào khiến người ta mơ mộng không thôi, ngay cả Cô Độc Hiên Hàn không nhịn được nheo mắt lại, cơ thể thiếu niên rất đẹp.
Thiếu niên quay đầu hướng Cô Độc Hiên Hàn cười rực rỡ không hề ngượng ngùng, nụ cười sạch sẽ ngây thơ giống như đứa trẻ không hiểu sự đời, không khí xung quanh bỗng dưng tăng thêm vài phần dâm mỹ, vừa hồn nhiên vừa mê người, đây mới là sự quyến rũ thật sự.
Khi ý cười đoan trang của thiếu niên biến mất, các ngón tay nhỏ dài của cậu vuốt ve cánh mông, ngón trỏ chậm rãi trượt xuống khe hở chính giữa, yết hầu Cô Độc Hiên Hàn vô thức căng thẳng, dường như có thứ gì đó dần dần chui từ phía dưới phá hủy mặt đất mà lên.
Không có nụ cười lẳng lơ, hay tiếng rên rỉ ướt át, nhưng quá mức gợi tình...!
"Ta biết làm thế nào."
Đôi mắt lạnh lùng của Cô Độc Hiên Hàn chăm chú nhìn ngón tay nhỏ dài của thiếu niên, thanh âm cậu nhỏ nhẹ dường như truyền đến từ nơi rất xa.
"Đưa thứ đó của ngươi vào trong này." Mộc Phàm nhìn chằm chằm nửa người dưới của Cô Độc Hiên Hàn, tuy rằng không giải thích rõ ràng, úp úp mở mở càng khiến mạch máu người ta bành trướng suýt thì nổ tung, muốn ngừng mà không ngừng được.
Và điều khiến Cô Độc Hiên Hàn chết lặng chính là...!cằm và vai thiếu niên áp sát giường, bàn tay tách hai cánh mông, lối vào màu hồng cực kỳ mời gọi