"Anh bảo vệ, người trong bữa tiệc tối nay đều là người nổi tiếng của tầng lớp thượng lưu, các anh không thể để loại quỷ nghèo này làm bẩn mắt chúng tôi được đâu! "
Quỷ nghèo?! Nhân viên bảo vệ cũng là con nhà nghèo, nghe xong lời này trong lòng anh ta liên thấy khó chịu, không khỏi có chút bất mãn với Dương Tuyết và Triệu Na.
Quả nhiên, thế giới này thật bất công, một số người bẩm sinh đã ngậm thìa vàng cao cao tại thượng, có người từ khi sinh ra đã là ở tầng đáy của xã hội.
Đúng, bọn họ nghèo, nhưng bọn họ không ăn trộm ăn cướp, cũng không đi bán thân để vào nhà giàu, dựa vào cái gì mà lại bị người khác dẫm đạp lên nhân phẩm của mình! Mặc dù nghĩ vậy nhưng nhân viên bảo vệ cũng không dám xúc phạm đến Dương Tuyết và Triệu Na, anh ta cũng sợ mất bát cơm không dễ kiếm được này.
Anh ta bất lực nhìn vào Uyển Dư: "Vị tiểu thư này, làm phiên cô cho tôi xem thư mời"
"Chỉ cần cô có thư mời, bọn họ không thể làm khó cô nữa.
"
Uyển Dư siết chặt túi xách của mình, cô quả thực có một thư mời, nhưng thư mời cho bữa tiệc cao cấp như thế này đều có viết tên.
Thư mời mà cô mang theo là thư mời của công ty đưa cho Tô Trà Trà.
Khi vào hội trường bảo vệ có thể không phát hiện ra, nhưng Triệu Na bọn họ đều biết cô, nếu bọn họ nhìn thấy thư mời sẽ phát hiện cô lén lút vào đây.
Với tính khí của Triệu Na, Dương Tuyết bọn họ chắc chắn nếu biết cô lẻn vào, bọn họ nhất định sẽ đem chuyện này phát tán cho cả thành phố biết, khiến cô không thể ngóc đầu lên nổi.
Uyển Dư cũng là một người cần thể diện, chuyện mất mặt thế này cô thực không chịu nổi.
"Triệu Na, Dương Tuyết các cô thật nhàm chán!"
Uyển Dư không định đối chấp với Dương Tuyết, cô lạnh lùng liếc bọn họ một cái rồi quay đi.
"Nhìn xem, chột dạ rồi kìa! Tôi biết mà, cô ta không có thư mời!"
Dương Tuyết trừng mắt nhìn nhân viên bảo vệ: "Anh còn ngây ra đó làm gì?! Còn không mau tống cổ cô ta ra ngoài!"
"Chuyện này! "
Nhân viên bảo vệ nhìn Dương Tuyết rồi lại nhìn Uyển Dư, chưa nói đến việc anh ta cảm thấy mình với Uyển Dư đều cùng cảnh ngộ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Uyển Dư anh ta cũng không nỡ xuống tay.
"Không tống cổ cô ta ra phải không? Được, tôi đi tìm quản lý của các người! Tôi sẽ nói quản lý các ngươi tống cổ toàn bộ ra ngoài!"
Triệu Na hai tay chống nạnh bộ dạng như con chuột chù.
Cô ta từ xa nháy mắt với Linda, ngay lập tức đã mời được quản lý của bọn họ vào.
Linda sớm đã chào hỏi quản lý an ninh, quản lý an ninh nhận lợi ích từ Linda , đương nhiên sẽ không chừa cho Uyển Dư chút mặt mũi nào.
Ông ta đem theo vài bảo vệ hùng hổ đi tới, ông ta trịnh trọng nhìn Uyển Dư: "
Không có thư mời phải không? Không có thư mời nhanh cút ra ngoài cho tôi! Buổi tiệc này của chúng tôi không có tiếp nhận người không có thân phận!"
"Quản lý, cô ta không phải chỉ là không thân phận mà còn lén lút vào!"
Dương Tuyết đứng bên cạnh quản lý an ninh, cố ý cao giọng để mọi người xung quanh nghe được lời cô ta nói.
"Dạo gần đây cô ta có đến giúp đỡ đoàn phim chúng tôi, cô ta ăn trộm đồ bị chúng tôi bắt được mấy lần! Tối nay trên người mọi người đều mang không ít đô nha, cô ta nhất định là muốn ở đây để thể hiện kỹ năng của mình đó!"
Sau khi nghe Dương Tuyết nói, ánh mắt của mọi người xung quanh đều hướng về Uyển Dư, tràn đầy khinh thường.
"Chúng ta làm sao có thể cùng kẻ trộm đi dự chung tiệc chứ, thật là mất đẳng cấp mà!"
"Đúng vậy nha, trong túi xách của tôi còn có trang sức, lát nữa tôi nhất định phải cẩn thận một chút kẻo bị cô ta trộm mất!"
"Trong túi tôi cũng có, tôi phải chú ý hơn rồi.
"
"Loại người tay chân không sạch sẽ này nên tống cổ ra ngoài!"
"Đúng, tống cổ ra ngoài, chúng tôi yêu câu tống cổ cô ta ra ngoài! Ra ngoài! Cút ra ngoài!"
Người quản lý an ninh bước tới, giọng đây đe dọa: "Tôi sẽ