Ngoài ra, còn nồng nặc mùi máu tanh.
Từ hướng của Diệp Hiểu Khê, cô ta có thể thấy rõ ràng có vết máu lớn trên ga trải giường trắng tỉnh.
Khóe môi Diệp Hiểu Khê không khỏi mãn nguyện nhếch lên.
Thuốc mà cô ta đưa Triệu Na cho Uyển Dư uống thật sự rất độc, nếu không làm chuyện đó với đàn ông thì sống không bằng chết, nhưng nếu làm với đàn ông thì sẽ chảy rất nhiều máu và để lại di chứng nghiêm trọng sau này, Uyển Dư thực sự làm đến xuất huyết ra rồi! Động thái Ngô Hiểu Minh dày vò người phụ nữ dưới thân anh ta vẫn chưa chịu dừng lại, cơ thể anh ta che hết khuôn mặt người phụ nữ dưới thân mình khiến Diệp Hiếu Khê không thể nhìn thấy diện mạo của người phụ nữ đó, nhưng cô ta cực kỳ chắc chắn người đó chính là Uyển Dư! Cô ta đã nhìn thấy Uyển Dư uống nước trái cây, còn nhìn thấy Uyển Dư đi lên lâu, mọi chuyện tối nay không thể nào xảy ra bất kỳ sai sót nào, Uyển Dư số phận đã định hôm nay sẽ bại dưới tay Cô tai Phải nói rằng bộ dạng của Ngô Hiểu Minh lúc này thực sự vô cùng đáng sợ, đôi mắt anh ta đỏ như máu, giống như một con sư tử phát điên vậy.
Mọi thứ trong thế giới bên ngoài dường như chẳng liên quan gì đến anh, ngay lúc này, anh ta chỉ muốn điên cuồng chôn vùi người phụ nữ đó dưới thân mình.
Người phụ nữ dưới thân anh ta đã bị anh ta hành hạ sắp chết rồi, thậm chí không còn sức để kêu cứu, cô ta chỉ có thể thở trong tuyệt vọng.
Có người muốn tiến lên kéo Ngô Hiểu Minh ra, nhưng bộ dạng của Ngô Hiểu Minh lúc này quá kinh người, quá đáng sợ, nhất thời không ai dám bước tới.
"Đàn bà thối, ai khiến cô hạ thuốc với tôi, tôi làm chết cô, làm đến chết cô!"
Ngô Hiểu Minh một bên chửi bới , bên kia điên cuồng hành hạ người phụ nữ dưới thân mình, hình ảnh thân thể quấn quýt nhau thế này thật khó coi.
Nhìn thấy Uyển Dư bị tra tấn dã man như vậy, Diệp Hiểu Khê thực sự muốn cười lên thành tiếng, nhưng để ý thấy Lục Minh Thành đang đứng bên cạnh cô ta, cô ta chỉ đành nhịn cười xuống.
Cô ta giả vờ bộ dạng vừa gấp gáp vừa lo lắng nói với Lục Minh Thành : "
Minh Thành, A Uyển bị Ngô Hiểu Minh hành hạ thảm như vậy rồi, chúng ta phải làm sao đây!"
Thấy phóng viên liên tục chụp ảnh, Diệp Hiểu Khê tiếp tục giả bộ: "Đừng chụp ảnh nữa! Các người đừng chụp ảnh nữa ! Đây là Uyển Dư em gái tôi, nếu sự việc này bị phanh phui các người nói xem em ấy làm sao sống tiếp đây!"
Kỹ năng diễn xuất của Diệp Hiểu Khê thực sự rất tốt, trong giọng nói của cô ta còn mang theo tiếng khóc: "Xin các người đừng chụp ảnh nữa, các người để cho A Uyển một con đường sống có được không hải! Ai đi cứu A Uyển đi?! Minh Thành, câu xin anh, anh đi cứu A Uyển đi có được không?"
Diệp Hiểu Khê một bên vừa nói vừa quan sát phản ứng của Lục Minh Thành, theo lý mà nói Lục Minh Thành thích Uyển Dư đến thế, bây giờ Uyển Dư xảy ra chuyện xấu hổ như thế này, anh đúng ra nên rất tất giận rất tuyệt vọng mới đúng, không ngờ đến biểu cảm của Lục Minh Thành vậy mà lại không hề dao động chút nào.
Anh chỉ lạnh lùng đứng một bên, ánh mắt sâu thẳm như từng lớp như hố đen ấy khiến người ta khó có thể nhìn ra anh đang nghĩ gì.
Diệp Hiểu Khê đoán không được suy nghĩ của Lục Minh Thành, vì vậy cô chỉ có thể tiếp tục diễn xuất, cô ta lau nước mắt: "Minh Thành, em thực sự rất lo lắng cho A Uyển! Anh nói xem tại sao em ấy lại nghĩ không thông như vậy, sao lại đi câu dẫn Ngô Hiểu Minh! Chẳng lẽ em ấy không biết Ngô Hiểu Minh căn bản không xem phụ nữ là người sao?!"
Uyển Dư?! Lúc này, đám người xung quanh cũng đại khái đã đoán ra được thân phận của người phụ nữ dưới thân Ngô Hiểu Minh, người phụ nữ bị Ngô Hiểu Minh hành hạ thành thế này vậy mà lại là Uyển Dư! Chính là người phụ nữ vừa nãy