Diệp Hiểu Khê bình thường làm hại đến Uyển Dư, anh không có đem cô ta ra chém ngàn lần, phân xác cô ta ra làm vạn mảnh, mang đi vứt ở khắp sáu mươi ba tỉnh thành đã là nhân từ lắm rồi, anh bây giờ không còn nợ Diệp Hiếu Khê cái gì nữa, anh tự nhiên sẽ không thèm quan tâm Diệp Hiểu Khê sống hay chết.
Nhìn thấy Uyển Dư nằm trên giường như một con mèo nhỏ, trái tim của Lục Minh Thành liên cảm thấy ấm áp.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Dư, không tự chủ mà cong môi lên.
Nghĩ đến điều gì đó, anh lấy trong túi ra một hộp trang sức, rồi lấy sợi dây chuyền bên trong ra cẩn thận đeo vào cổ Uyển Dư.
Uyển Dư, cô bị tôi buộc lại rồi, đừng nghĩ đến việc chạy trốn! Diệp Hiểu Khê nằm trên mặt đất, đau đớn vặn vẹo cơ thể.
Cô ta cảm thấy bản thân thực sự quá đen đủi rồi.
Không khiến cho Uyển Dư thân bại danh liệt đã khiến trong lòng cô ta không thoải mái, tức đến nỗi cổ họng muốn bỏng rát bốc cháy.
Vừa đến đại sảnh biểu tiệc cô ta liên thuận tay cầm lấy ly nước trái cây đổ vào miệng, muốn dập tắt ngọn lửa tà ác trong lồng ngực.
Ai ngờ được, ly nước cô ta uống vừa hay là ly nước xoài mà Triệu Na hạ thuốc.
Tác dụng của loại thuốc này rất nhanh, gân như ngay lập tức Diệp Hiểu Khê liên cảm giác được lửa giận trong lông ngực đã thiêu đốt đến bụng dưới.
Cảm giác trống rỗng mạnh mẽ nhanh chóng xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của Diệp Hiểu Khê, sau đó liên nhanh chóng tập trung đến một nơi nhất định của cô ta, ánh mắt của cô ta phát hỏa nhìn những người đàn ông đang đi lại ở đại sảnh, cô ta vậy mà không khống chế được muốn bổ nhào vào đàn ông.
Diệp Hiểu Khê suy cho cùng vẫn là Diệp Hiểu Khê, để có thể đứng ở trên độ cao này là do cô ta đủ mạnh để kiểm soát bản thân, đối với bản thân đủ tàn nhẫn.
Cô ta đập vỡ chiếc cốc trên tay, nhặt một mảnh thủy tinh lên, mạnh mẽ cứa vào cổ tay mới có được một khoảnh khắc tỉnh táo ngắn ngủi.
Lo sợ mình sẽ mất bình tĩnh trước mặt người khác, cô ta vội vàng gọi cho Linda,, gọi Linda lái xe đón cô ta về căn hộ nhỏ của mình.
Diệp Hiểu Khê cứ nghĩ rằng cô ta có thể chịu được tác dụng của thuốc, nhưng tác dụng của thuốc này còn kinh khủng hơn so với những gì cô ta tưởng tượng.
Cô ta cắn chặt môi, cắn đến máu chảy ròng ròng nhưng cái cảm giác đốt cháy đó vẫn tiếp tục không suy giảm.
"Tiểu Khê, cô sao vậy? Tôi bây giờ gọi bác sĩ tới liền!"
Nói xong, Linda liên gọi điện cho bác sĩ.
"Đừng!"
Diệp Hiếu Khê nắm chặt cổ tay Linda: "Linda, đừng để bác sĩ qua đây! Diệp Hiểu Khê là người chú trọng hình ảnh nhất, nếu như để bác sĩ lan truyền chuyện tối nay ra ngoài vậy thì hình tượng trước công chúng của cô ta sẽ hoàn toàn bị hủy hoại.
Hơn nữa thuốc này quá độc, bác sĩ có qua đây cũng vô dụng! "Vậy phải làm sao đây! Cô bây giờ khó chịu như vậy! "
Linda lo lắng dậm chân "Tiểu Khê, cô chịu đựng một chút! Cố qua đêm nay thôi, cô sẽ không phải chịu sự tra tấn này nữa!"
Diệp Hiểu Khê cũng biết chỉ cân cô ta sống sót qua đêm nay, cô ta sẽ không phải khó chịu như vậy, nhưng vấn đề là cô ta không thể cố qua đêm nay! Diệp Hiểu Khê run tay nắm lấy điện thoại, cô ta bấm điện thoại gọi cho Lục Minh Thành.
Giờ đây, cô ta rất cần một người đàn ông.
Ngay cả khi làm xong chuyện đó sẽ ra máu, cô