Diệp Hiểu Khê nghĩ thế này vẫn chưa đủ, cô ta nghĩ một lát liên tiếp tục gửi tin nhắn: "Lục Minh Thành, kỹ năng trên giường của anh ấy rất lợi hại, đợi chút nữa chúng tôi làm chuyện đó, nếu anh muốn xem thì tôi sẽ gửi ảnh cho anh hai".
Nhìn thấy Diệp Hiếu Khê gửi câu cuối cùng cho Lục Minh Thành, Uyển Dư thực sự không thể chịu nổi nữa, cô nhịn không được mà phỉ nhổ: "Diệp Hiểu Khê, cô thực kinh tởm!"
"Tôi kinh tởm?"
Diệp Hiểu Khê cười lớn đến co giật: "Uyển Dư, người kinh tởm phải là cô mới đúng chứ? Ít nhất thì Diệp Hiểu Khê tôi cũng sẽ không làm chuyện với người đàn ông có khẩu vị nặng như Ngô Hiểu Hùng! Ồ, tôi nghe nói hai anh em Ngô Hiểu Hùng Ngô Hiểu Minh rất thích chơi đùa phụ nữ nha, cô nói xem đêm nay, hai người bọn họ có khi nào sẽ cùng phục vụ cô không?"
"Một nữ chiến hai nam! Hơn nữa, hai người này đều là phẩm chất hàng đầu nữa!"
Giọng nói của Diệp Hiểu Khê mang đây ý tứ đắc ý cùng châm biếm: "Uyển Dư, cô thực sự có phúc sủng hạnh mà!"
Uyển Dư thừa nhận bản thân cô vẫn chưa đủ can đảm, nghe Diệp Hiểu Khê nói anh em Ngô Hiểu Hùng với Ngô Hiểu Minh thích chơi đùa cùng nhau khiến khuôn mặt nhỏ nhãn củA Uyển Dư không tự chủ trở nên trắng bệch.
Loại người như Ngô Hiểu Hùng Ngô Hiểu Minh, bị một người trong bọn họ chiếm tiện nghi thôi cũng đã đủ khiến cô kinh tởm mấy đời rồi, nếu như đến cả hai người cùng nhau!
Uyển Dư cảm thấy mình sẽ nôn mửa đến suốt đời mất! Đối mặt với vẻ hoảng sợ lóe lên trong mắt Uyển Dư càng khiến Diệp Hiểu Khê cười thêm đa tình: "Uyển Dư, cô bây giờ có phải bắt đầu háo hức mong chờ đến đêm tân hôn tối nay rôi? Đừng có gấp gáp mà, chúng ta vẫn còn mười mấy phút nữa mới đến Ngô gia, đến lúc đó thì cô không cần tiếp tục nhẫn nhịn rồi.
"
"Thực sự đáng thương mà, không ngờ đến người mà Lục Minh Thành thích lại là thứ hàng bẩn thỉu như vậy! Cô nói xem, nếu như Lục Minh Thành biết cô và anh em Ngô Hiểu Hùng Ngô Hiểu Minh chơi tay ba, anh ấy có khi nào vừa nghĩ đến cô liên kinh tởm đến mức trong dạ dày toàn nước chua, liên muốn ói rôi không?"
Tối đêm nay, Diệp Hiểu Khê thực sự ồn ào khiến người khác khó chịu, độc mồm cũng không thèm nhìn lại, Uyển Dư cho dù có mệnh chết ở Ngô gia, cho dù có bị hủy hoại trong tay hai anh em Ngô Hiểu Hùng thì cô cũng không muốn thấy Diệp Hiểu Khê đắc ý như này.
"Diệp Hiểu Khê, cho dù cậu trẻ có nghĩ đến tôi liên kinh tởm thì cũng tốt hơn cô, loại người như cô, cậu trẻ đến nghĩ thôi cũng không thèm nghĩ tới!"
"Uyển Dư, cô!"
Lời nói củA Uyển Dư đã động đến chỗ đau của Diệp Hiểu Khê, Diệp Hiểu Khê tức đến mức suýt chút nữa nhảy dựng: "Uyển Dư, cô đừng quá đắc ý, cô có thể nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai hay không còn chưa biết được thì lấy tư cách gì mà giành Minh Thành với tôi"
"Diệp Hiểu Khê, cô nghĩ nhiều rồi, tôi trước giờ không hề có ý nghĩ giành cậu trẻ với cô, bởi vì, người cậu trẻ thích là tôi, tôi không cân giành thì anh ấy cũng là của tôi"
"Cô"
Diệp Hiểu Khê tức đến mức mặt biến sắc, cô ta hận nhất chính là điểm này củA Uyển Dư, Uyển Dư dù không trộm không giật không nỗ lực cũng hơn cô ta về mọi thứ.
Uyển Dư cô dựa vào cái gì? Chẳng lẽ là vì cô có bộ não thông minh hơn cô ta nên có thể chèn ép Diệp Hiểu Khê cô ta một cái đầu? Diệp Hiểu Khê cô ta mới là cô gái kiêu hãnh nhất trong đám ngôi sao, Uyển Dư cho dù có đi lau giày cho cô ta cũng không xứng.
` Nghĩ như thế mới khiến trong lòng Diệp Hiểu Khê thoải mái hơn một chút.
"Uyển Dư, dù sao thì cô cũng đắc ý không được bao lâu nữa, nên cô cứ đặc ý tiếp cũng tốt thôi! Đừng quên, tối đêm nay nhớ bày tư thể đẹp một chút, tôi còn muốn chụp thêm vài tấm ảnh để đưa cho Minh Thành thưởng thức một chút!"
Gửi vài