Thực ra, Tô Trà Trà vẫn có một chút may mắn, cô biết Diệp Thịnh nhất định sẽ giấu Diệp Thanh Viên thật kỹ, nhưng cô vẫn hy vọng Lục Minh Thành có thể tìm thấy Diệp Thanh Viên và cứu được Tô Trà Trà.
Tô Trà Trà biết Diệp Gia Bảo có thông tin liên lạc của Lục Minh Thành, cô đã xin được số điện thoại của Lục Minh Thành từ Diệp Gia Bảo, sau đó liên nhanh chóng gọi điện.
Tình hình khẩn cấp nên Tô Trà Trà cũng không muốn nói nhiều chuyện vô ích, sau khi điện thoại được kết nối, Tô Trà Trà chỉ đơn giản nói ngắn gọn về tình hình củA Uyển Dư.
Nghe được lời nói của Tô Trà Trà, lông mày Lục Minh Thành không tự chủ nhíu chặt lại, chẳng trách anh hôm nay cảm thấy Uyển Dư có chút kỳ lạ, thì ra cô định đi vào con đường cùng.
Chuyện lần trước của Triệu Song khiến trong lòng Lục Minh Thành vẫn còn sợ hãi, vì vậy anh không dám chậm trễ chút nào liên vội vàng đến Diệp gia.
Còn chưa đến Diệp gia, Lục Minh Thành đã nhận được vài mẫu tin nhắn zalo.
Đầu là do Uyển Dư gửi đến.
Cô nói, cô không thích anh, còn nói cô thích người khác rồi, kỹ năng trên giường của người đó rất lợi hại.
Những lời này, một câu anh cũng không tin.
Đối với sự tin tưởng dành cho Uyển Dư, anh trong tiềm thức có thể nhận định được rằng, những tin nhắn này không phải Uyển Dư gửi.
Nhìn những mẫu tin nhắn, Lục Minh Thành cũng căn bản đoán được, chỉ sợ bây giờ Uyển Dư đã không còn ở Diệp gia nữa rồi.
Hải Thành rộng lớn như vậy, muốn tìm một người chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Ánh mắt Lục Minh Thành tối sầm lại, cho dù anh có điều hết tất cả thế lực dưới quyền mình, chỉ sợ đợi đến lúc phân tích được tất cả đường đi, tìm ra được tUyển Dường tối nay củA Uyển Dư, tìm ra được Uyển Dư cũng phải mất mấy tiếng đồng hồ.
Càng quan trọng hơn, còn có rất nhiều đoạn đường vẫn có khả năng, nhưng căn bản lại không có camera.
Anh cứu không nổi Uyển Dư.
Thời gian thực sự là một việc khiến người khác bất lực nhất, cho dù Lục Minh Thành có lớn mạnh đến đâu thì anh cũng không thể ngăn cản được bước đi của thời gian.
Nếu như tối đêm nay Diệp Thịnh vẫn giống lần trước, ông ta vẫn giao Uyển Dư cho người đàn ông khác, chỉ sợ đợi đến lúc anh tới nơi thì Uyển Dư đã sớm bị bắt nạt rồi.
Việc anh càng lo lắng hơn đó là tính cách củA Uyển Dư, cô thà hy sinh bản thân còn hơn để bản thân bị ô uế.
Nhưng trên đời này lại có một số việc bởi vì quá để tâm vào, thà làm tới cùng dù đã biết kết quả sẽ không thành.
Lục Minh Thành không có lục tung thành phố để tìm Uyển Dư, để tiết kiệm được thời gian, anh chỉ có thể đi tìm một con đường khác.
Cũng được xem là tình cờ, lúc anh chạy đến bên ngoài biệt thự của Diệp gia thì vừa hay lại nhìn thấy Trương Mỹ Lệ và Diệp Khuynh Thành đang đi ra khỏi biệt thự.
Lục Minh Thành dứt khoát tấp xe vào bên lề đường, cả người lạnh lùng đi lên trước.
Diệp Khuynh Thành hoàn toàn không chú ý đến sự lạnh lẽo trên người Lục Minh Thành, trong giọng nói của cô ta vừa mang chút niềm vui xen kẽ chút ngại ngùng: "Anh rể, sao anh lại đến đây vậy?"
Anh rể? Lông mày Lục Minh Thành không khỏi nhíu lại, cách xưng hô này thực khó xử.
Anh là anh rể của cô ta nào lúc nào? Diệp Khuynh Thành một chút cũng không hê cảm nhận ra được bản thân cô ta đang bị người khác chán ghét, cô ta tiếp tục lảm nhảm nói bậy: "Anh rể, anh đến tìm chị em có phải không? Thật không trùng hợp rôi, chị em vừa đi ra ngoài, bây giờ em liên gọi điện thoại kêu chị ấy trở về.
"
"Minh Thành, con đừng vội nha, Hiểu Khê rất nhanh sẽ trở về thôi.
"
Trương Mỹ Lệ đối với người con rể yêu quý Lục Minh Thành này có đến một trăm hai mười phần trăm hài lòng, bà ta nháy mắt với Diệp Khuynh Thành, ý tứ bảo cô ta nhanh chóng gọi cho Diệp Hiểu Khê.
Trương Mỹ Lệ cũng đã từng nghe qua mối quan hệ giữa Lục Minh Thành và Diệp Hiểu Khê, bà ta biết bọn họ gân đây bởi vì