Nếu cô ta đã gọi video cho cô, điều đó chứng tỏ rằng người cô ta thực sự muốn đối phó là cô, còn Bảo Bảo và Bối Bối hiện tại không có gì nguy hiểm đến tính mạng.
"Uyển Dư, cô hại tôi quá thảm!"
Cứ nghĩ đến tình cảnh gần đây của mình, Dương Tuyết liền nghiến răng căm hận, tuy rằng ban đầu cô ta không nổi tiếng lắm nhưng vẫn có một lượng fan theo dõi.
Nhưng từ khi cô ta bị rắn độc cắn, tất cả những gì hâm mộ cô ta đều trở thành antifan cả.
Còn cô ta thì trở thành một người phụ nữ độc ác mà mọi người trong làng giải trí hò hét đánh đập, thậm chí cả đoàn phim hiện tại cũng sa thải cô.
Không chỉ vậy, tất cả các quảng cáo, phim của cô ta đều bị hủy bỏ hợp đồng, phía dưới fanpage tràn ngập những lời mảng mỏ, những ngôn ngữ khó xem.
Sẽ không có đạo diễn nào chịu hợp tác với cô ta nữa, sẽ không còn nhà quảng cáo nào chịu tìm đến cô ta nữa, cho dù cô ta có chủ động leo lên giường với vài nhà đầu tư bụng bia thì tình hình của cô cũng không có một chút thay đổi.
Cư dân mạng đã ngang nhiên tổ chức hội muốn giết cô ta, cô ta trở thành nghệ sĩ xấu xa bị mọi người la hét đánh đập.
Cái ngày cô ta xuất viện, vậy mà có còn có cả antifan đừng chờ trước cổng bệnh viện công kích cô ta, khuôn mặt cô ta bị ném đầy thứ bẩn thỉu.
Nghĩ đến mùi kinh tởm trên mặt, Dương Tuyết chỉ hận không thể chém Uyển Dư thành nghìn vạn mảnh.
Những người như Dương Tuyết, cho dù có gặp phải bài học gì đi chăng nữa thì vẫn giữ thói quen đổ lỗi cho người khác, cô ta luôn cảm thấy là do Uyển Dư hại cô ta thảm mà chưa bao giờ nghĩ lại, nếu như không phải do cô ta bị Diệp Hiểu Khê xúi giục, hết lần này đến lần khác hại Uyển Dư, thậm chí còn muốn cả tính mạng Uyển Dư thì cô ta cũng đâu có thể đi đến bước đường này! Cô ta thậm chí còn không nghĩ lại, nếu như Trịnh Y không đăng đoạn video đó lên mạng thì sự cố rắn độc lần này đã không bị lan truyền đến mức không kiểm soát được.
Con người có lúc tâm lý rất méo mó, giống như bị ma ám không thể phân biệt được đúng sai chứ đừng nói đến thiện ác, cô ta chỉ muốn liều mạng để trả thù người mà cô căm ghét nhất! Dương Tuyết nghiến răng nghiến lợi: "Uyển Dư, là cô hủy hoại tôi! Là cô hủy hoại tôi! Cô khiến tôi không còn đường sống thì tôi cũng không để cô sống yên!"
"Trong lòng tôi sự nghiệp diễn xuất còn quan trọng hơn cả tính mạng này! Uyển Dư, cô đã phá hủy đi thứ tôi quan tâm nhất thì tôi cũng sẽ phá hủy đi thứ cô quan tâm nhất! Cô có phải rất yêu cặp đôi song sinh này? Được, cô quan tâm đến bọn chúng thì tôi sẽ phá hủy bọn chúng!"
Dương Tuyết đang ở bên lề sự phát điên, cô ta đột ngột quay mặt lại tát vào mặt Diệp Uyển Nghi một cái.
Diệp Uyển Nghi sợ nhất là đau, với cái tát của Dương Tuyết đã khiến nước mắt của Diệp Uyển Nghi suýt chút nữa đã rơi xuống.
Nhưng cô bé biết răng bây giờ Dương Tuyết đang quay video với mẹ, mẹ ở đầu bên kia điện thoại có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ đang diễn ra ở đây, vì thế cô bé càng ngước mặt lên để khiến bản thân không rơi nước mắt.
Cô bé trước giờ chưa từng gặp phải chuyện khủng khiếp như vậy, trong lòng cô bé cũng sợ hãi, nhưng cô bé lại càng yêu mẹ hơn, cô bé không muốn mẹ phải lo lắng.
"Mẹ ơi, mẹ đừng lo, con không sao đâu!"
Diệp Uyển Nghi quay mặt lại lớn với Uyển Dư: "Mẹ ơi, con rất dũng cảm, con không sợ cái gì cả!"
"Mày câm miệng cho tao!"
Dương Tuyết lại giơ tay tát Diệp Uyển Nghi một cái tát nữa, Diệp Gia Bảo ngẩng mặt lên lạnh lùng nói: "Tôi không cho phép bà đánh em gái của tôi!"
Ánh mắt cương nghị và lãnh đạm của cậu bé, Dương Tuyết mặc dù biết một đứa nhóc con này thì không thể làm ra được gì, nhưng khi đối mặt với ánh mắt đó của Diệp Gia Bảo khiến bàn tay cô ta bất giác run lên một chút.
Không biết