Trong lòng Dương Tuyết cực kỳ khẩn trương, nếu bọn Tôn Dương không đứng về phía cô ta, đừng nói trở thành nhân vật chính "Tình Giới", ngay cả hôm nay có bước được ra khỏi cửa lớn này hay không cũng đều khó khăn! Cô ta thật vất vả mới có cơ hội trở mình, tuyệt đối không thể để thất bại trong gang tấc!
"Tôn Dương, tôi không có lừa anh, tôi biết bạn gái của Lục thiếu, Diệp Hiểu Khê mới là bạn gái của Lục thiếu! Bọn họ còn chưa kết hôn đâu, làm sao có thể có con được! Trên đời này người có dáng dấp tương tự nhau rất nhiều, bọn họ thật không phải là con của Lục Thiếu! Hai triệu! Các anh giúp ta giết hai bọn nó tôi sẽ thêm cho các anh hai triệu!"
Nghe lời nói của Dương Tuyết, Tôn Dương không nhịn được có chút do dự.
Đúng là trên đời này rất nhiều người tướng mạo giống nhau, lỡ như hai đứa trẻ này đang lừa bọn họ thì sao? Tôn Dương âm thâm siết chặt dao trong tay, chỉ cần giết hai đứa nó, liên có hai triệu trong tay! Thấy Tôn Dương có chút lung lay, Dương Tuyết tiếp tục cố gắng nói: "Tôn Dương, anh đừng chần chừ nữa! Tôi lấy mạng cả nhà mình ra bảo đảm, hai đứa bé này, thật sự không có bất kỳ liên quan gì đến Lục Thiếu!"
"Bà dì xấu, bà lại gạt người!"
Diệp Uyển Nghi hơn mím mím cái miệng nhỏ nhắn, mặt ngập tràn bất mãn: "Bà rõ ràng biết, Lục thiếu là cha chúng tôi! Nhưng do bà thích cha chúng tôi, muốn thay vị trí của mẹ, nên mới cho người bắt cóc chúng tôi!"
Diệp Uyển Nghi nói xong quay mặt về phía Tôn Dương nói: "Chú, chú đừng để bị bà dì xấu lừa! Cha tôi rất dữ, ông ấy sẽ làm thịt chú! Nếu mấy chú dám bắt nạt tôi với anh, cha tôi thật sự sẽ nuốt sống chú luôn đó!"
Diệp Uyển Nghi mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng cũng hiểu được thế nào là vừa đấm vừa xoa, bé cứng rắn dõng dạc nói lời này xong, lại khôi phục bộ dáng đáng yêu: "Bất quá cha tôi cũng chẳng phải người không phân biệt được thị phi, nếu mấy chú giúp chúng tôi, ông ấy nhất định sẽ báo đáp mấy người thật tốt!"
Nghe lời này của Diệp Uyển Nghi, Diệp Gia Bảo cũng mặt lạnh nhìn về phía Dương Tuyết hét to: "Dương Tuyết, bà dẹp ý niệm đó đi! Cha chúng tôi rất yêu mẹ, coi như bà có giết tôi và Bối Bối, cha tôi cũng sẽ không cưới người phụ nữ xấu xa là bà đâu!"
Vốn là Tôn Dương đã có chút tin lời Dương Tuyết, hiện tại, nghe Diệp Uyển Nghi và Diệp Gia Bảo người xướng người họa, anh ta liền có chút phân vân không biết nên tin ai.
Mặt Dương Tuyết tràn ngập hoang mang, cô ta muốn Lục Thiếu cưới mình lúc nào? Lục thiếu là người đàn ông của Diệp Hiểu Khê đó, cô ta nào dám mơ ước!
"Đại ca, hình như đúng là có không ít phụ nữ muốn gả cho Lục Thiếu, Dương Tuyết không phải muốn giết con của anh ta, đạp đổ mẹ đứa trẻ trèo lên đấy chứ?"
Tôn Dương đang hoang mang chưa có quyết định thì một tên tiểu đệ đột nhiên hạ giọng nói bên tai anh ta.
Tên thằng em này vừa mới dứt lời xong, một thằng em khác cũng phụ họa: "Đúng đó, hồi trước em vẫn luôn nghe bạn gái nói, nhiều năm qua Lục thiếu luôn bá chiếm vị trí đầu bảng xếp hạng ông chồng quốc dân, bạn gái em còn hét to muốn sinh khỉ con cho Lục thiếu cơ! Em thấy Dương Tuyết này, khẳng định cũng muốn sinh khỉ con cho Lục Thiếu!"
Một thăng em khác luôn trâm mặc đứng một bên cũng mở miệng nói: "Em cảm thấy Lục tiểu thiếu gia và Lục Tiểu tiểu thư chính là đứa con của Lục Thiếu, bây giờ có nhiều người giàu rất thích khiêm tốn, sợ bị cướp.
Lục tiểu thiếu gia và Lục Tiểu tiểu thư nhất định là cố ý mặc hàng vỉa hè!"
Nghe những lời này, Tôn Dương liền không còn một tia do dự, anh ta nhanh chóng cầm dao lên, đè trên cổ của Dương Tuyết: "Dương Tuyết, cô đã bất nhân với tôi, đừng trách tôi bất nghĩa! Hôm nay, cô đừng nghĩ làm tôi giúp cô hại Lục tiểu thiếu gia và Lục Tiểu tiểu thư! Không chỉ có thế, tôi còn muốn giúp Lục tiểu thiếu gia và Lục Tiểu Tiểu đòi lại cái công đạo!"
Thấy Tôn Dương hoàn toàn đứng về phe mình, Diệp Gia Bảo liên thở phào nhẹ nhõm.
Giống như có tâm linh tương thông, Diệp Gia Bảo biết,