Triệu Na đau xót thở dài một hơi: "Tôi cũng không ngờ là Uyển Dư vì tiền mà bán rẻ bản thân như vậy, tôi đã từng khuyên cô ta, thế nhưng khuyên không nổi.
"
"Tôi đã nghe nói tới Ngô Hiểu Hùng, anh ta đúng là đang mắc cái bệnh kia!"
"Đúng vậy, tôi nghe nói anh ta truyền bệnh cho không ít cô gái.
Không ngờ là em gái của nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê cũng là một người trong số đó.
"
"Mấy cô gái trẻ bây giờ thật sự là quá phóng túng rồi! Không ngờ là chỉ vì tiền mà cả mạng sống cũng không cần!"
"Nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê thật đáng thương, vì sao lại có một đứa em gái không biết xấu hổ đến mức này cơ chứ! Thật sự là quá nhục nhã, xấu hổ mài"
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, khuôn mặt Uyển Dư lúc này đã lạnh như băng.
Trong xã hội này, có rất nhiều trường hợp như vậy, lời đồn nói mãi cũng thành thật.
Có một số việc, rõ ràng là hoàn toàn sai sự thật, thế nhưng có nhiều người đến nói chuyện chắc như đinh đóng cột, tất cả mọi người đều sẽ tin thành thật.
Uyển Dư thấy trợ lý của Diệp Hiểu Khê đang phân công nhau, phối hợp để làm việc, người thì chụp ảnh, người quay phim, cũng có người đang livestream trên internet khiến cô không nhịn được rút điện thoại ra, mở lên mạng lên xem thử.
Quả thực, hiện tại đã không có ít người mắng chửi cô trên mạng, nói cô là cô gái sa đọa, trên người mắc bệnh lây truyền qua đường tình dục, nói cô bẩn thỉu, rủa cô mau chết đi.
Có điều, cô cũng có một ít người hâm mộ trên mạng.
Lần này, những người hâm mộ cô đều dựa vào lí lẽ mà tranh luận trên mạng, nói không tin tưởng cô gái mà bọn họ yêu quý lại là người như vậy.
Uyển Dư nhìn quang cảnh náo nhiệt bên trong, cô cũng mặc kệ có bao nhiêu người phỉ báng, chửi bới mình, chỉ cần có người còn nguyện ý tin tưởng cô, cô liền cảm thấy bản thân mình không phải đơn độc chiến đấu.
"Xin mọi người đừng tiếp tục nói em gái tôi như vậy có được không? Em gái tôi tuổi còn rất nhỏ, có làm sai chuyện gì cũng có thể thông cảm được, hi vọng mọi người cho em ấy một cơ hội để hối cải!"
Diệp Hiểu Khê đưa tấm thẻ ngân hàng đến trước mặt Chu Hồng: "Quản lý Chu, quẹt thẻ của tôi đi, những tổn thất mà em gái tôi gây nên cho cửa hàng, dù có bao nhiêu tiên tôi cũng đều sẽ bồi thường!"
"Cảm ơn Diệp Hiểu Khê, nhưng chị có thể đừng xen vào chuyện phiền phức này hay không?"
Uyển Dư cười lạnh đi đến trước mặt Diệp Hiểu Khê, cô cầm lấy tấm thẻ ngân hàng ở trên tay Chu Hồng, sau đó trả lại cho Diệp Hiểu Khê, nói tiếp: "Tôi đã nói, bây giờ đến cục cảnh sát đi, thuận tiện có thể tìm ra người thật sự phá túi xách ngày hôm nay là ai!"
"À, còn nữa, tiện thể để tôi làm xét nghiệm nước tiểu, xét nghiệm máu thử xem.
Tôi thật sự cũng muốn biết những chuyện nãy giờ các người nói, một chuyện tôi cũng không làm, vì sao lại trở thành người chơi thuốc rồi nhiễm bệnh chứ?"
"Uyển Dư, cô thật sự không cho ai mặt mũi cả! An An đã đối tốt với cô như vậy rồi mà cô còn nhất quyết phải làm trái ý cô ấy, trên người cô một thân bệnh liên quan đến đường sinh dục như vậy, cô còn muốn tra xét cái gì!"
Vừa nghĩ đến chuyện vừa xảy ra ở nhà lớn nhà họ Ngô lần trước, Triệu Na giận run cả người.
Cô ta cần răng, quát lên với Uyển Dư.
"Người mắc bệnh liên quan đến đường sinh dục sao?"
Uyển Dư cười: "Triệu Na, cô có dám đi cùng tôi xét nghiệm máu không, để xem trong hai người chúng ta, ai mới thật sự nhiễm loại bệnh kia?"
Nghe xong lời này của Uyển Dư, thân thể Triệu Na không nhịn được mà run rẩy.
Triệu Na bây giờ thật sự không dám đi xét nghiệm máu, lần trước, sau khi Lục Minh Thành mang Uyển Dư đi khỏi, Ngô Hiểu Hùng và Ngô Soái hận cô thấu xương.
Sau đó, Ngô Hiểu Hùng tự rút trong người một ống máu, sau đó tàn nhẫn đâm vào người cô, chỉ sợ, hiện tại cô đã!
Cô thảm đến như vậy, tất cả đều là do Uyển Dư ban tặng! Cô nhất