"Tô Trà Trà, tay cô! Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với tay cô?"
Tô Trà Trà biết rõ, lời này Lâm Tiêu hỏi chính là muốn biết về tay trái của mình.
Bọn họ không quen biết quá sâu, cô không muốn nói nhiều với anh ta, chỉ cười lạnh lẽo liếc mắt: "Chuyện của tôi, không mượn anh xen vào!"
Tô Trà Trà đột nhiên thu tay về, sau đó lại đưa đồ tỉa lông mày lên sát cổ cô, nói: "Lâm Tiêu, sau này anh đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Bằng không, hai người chúng ta phải một mất một còn!"
Hai tay Lâm Tiêu nắm chặt thành nắm đấm.
Người phụ nữ này có thể khiến anh ta tức giận đến sắp đánh mất cả chính mình.
Dưới cái nhìn của anh ta, cây tỉa lông mày trong tay Tô Trà Trà chẳng có đáng sợ là mấy, nếu anh ta thực sự muốn cưỡng ép Tô Trà Trà thì cũng dễ dàng thôi.
Thế nhưng khi nhìn thấy ngón tay út của cô đã đứt đoạn, nhìn thấy cổ tay chằng chịt vết thương của cô, anh không tiếp tục làm cầm thú được nữa.
Lâm Tiêu khẽ mắng mấy lời nguyền rủa, sau đó kéo cửa ra, từ trong toilet nam đi ra ngoài.
Trên thế giới này, có một loại người khảm bạn ở nơi sâu thẳm trong đáy lòng, cứ nghĩ rằng bản thân hận bạn, thế nhưng thật ra, là vô cùng yêu bạn.
Sau khi Lâm Tiêu rời đi, Tô Trà Trà hòa hoãn nhịp thở của mình vài giây mới có thể lấy lại bình tĩnh.
Cô sửa sang lại quần áo, bước ra ngoài.
Thế nhưng vừa đi, cô đã bắt gặp Chiến Mẫn Quân bước vào.
Vừa nãy khi Lâm Tiêu đi ra ngoài, tuy rằng anh ta không khóa cửa phòng vệ sinh nữa, thế nhưng đã đóng cửa lớn của nhà vệ sinh.
Sau đó, không có ai tiếp tục đi vào, Tô Trà Trà mới đám đỡ tường, hít sâu mấy hơi.
Kỳ thực, cô muốn lập tức chỉnh sửa quần áo trên người, thế nhưng dù sao cô cũng vừa mới trải qua một chuyện kinh tâm động phách, hai tay liên tục run rẩy, ngay cả khí lực kéo váy xuống cũng không có.
Lúc Chiến Mẫn Quân đi vào trong, váy của Tô Trà Trà còn đang tốc lên bên hông, quần trong cũng đã bị Lâm Tiêu kéo xuống, hơn nữa, trên gương mặt cô vì vẫn nộ nên vẫn còn lưu lại chút đỏ ửng, khiến cho người ta có cảm giác có gì đó rất không thuần khiết vừa diễn ra.
Hiển nhiên, chính là việc cô vừa mới bị một tên đàn ông mạnh mẽ làm gì đó.
Chiến Mẫn Quân vừa mở cửa lớn của nhà vệ sinh ra đã thấy được Tô Trà Trà quần áo xốc xếch đứng trước cửa.
Ánh mắt Chiến Mẫn Quân dịch chuyển nhanh chóng, cuối cùng, tất cả tâm tình trong con ngươi biến mất, chỉ còn lại tức giận cùng âm trầm.
Vừa nãy, thời điểm anh đến nơi đã thấy được Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu vừa mới từ trong nhà vệ sinh nam đi ra, trên áo Sơ mi trắng của anh ta còn vương dấu hôn của phụ nữ.
Không ngờ, lại chính là Tô Trà Trà Tô Trà Trà cũng không phải thiếu não, cô không thể khơi khơi đi nhầm nhà vệ sinh, cuối cùng chỉ có một khả năng, là cô cùng Lâm Tiêu ở trong nhà vệ sinh nam làm chuyện kia! Chiến Mẫn Quân siết nắm tay, siết chặt đến mức tiếng khớp tay nổ rơm rớp.
Người phụ nữ này, Tô Trà Trà này, sao có thể ti tiện như thế! Cô vừa mới sảy thai không được mấy ngày, vậy mà đã không chờ được tìm đến đàn ông rồi! Hừ! Lại còn làm trong nhà vệ sinh nam? Khẩu vị của cô ta, đúng là quá nặng! Làm ở đây, có phải rất kích thích hay không? Năm đó, sao anh ta lại có thể cưới phải một người phụ nữ ti tiện đến mức này! Mà chuyện làm cho anh ta càng thêm tức giận, đó chính là anh ta phẫn nộ vì bị người phụ nữ đê tiện này phản bội! Chiến Mẫn Quân trực tiếp khóa cửa kín cửa lớn nhà vệ sinh, ánh mắt nham hiểm nhìn chằm chằm Tô Trà Trà.
Cô ta nhẫn tâm phá bỏ con trai của anh ta như vậy, là vì con trai của anh ta làm hỏng chuyện quấn quýt của cô ta với Lâm Tiêu sao? Chiến Mẫn Quân càng nghĩ lại càng tức giận, anh ta giơ chân, từng bước một đi thẳng vào phòng vệ sinh Tô Trà Trà đang đứng.
Hai mắt anh ta đỏ ngầu như máu, nhìn qua trông chẳng khác gì một tên ác ma từ địa ngục