Giang Tuấn Thành lúc này giống như là mắc bệnh dị ứng với phụ nữ, mà bệnh này, chỉ có A Uyển tiểu tiên nữ mới có thế trị.
"Cậu trẻ, vì sao anh lại xuất hiện ở đây với Vũ Nguyệt Viên?"
Uyển Dư biết, tình cảm của cô và cậu trẻ đã từng vì Vũ Nguyệt Viên mà xuất hiện mâu thuẫn.
Thế nhưng, cô không phải là một người thích phủ định hoàn toàn người khác, mặc kệ thực tế chứng minh cậu trẻ và Vũ Nguyệt Viên thật sự không trong sạch, cô vẫn sẽ cho cậu trẻ một cơ hội giải thích.
Chỉ cần cậu trẻ chịu nói với cô, chỉ cần anh nói với cô, anh và Vũ Nguyệt Viên không có gì với nhau thì dù cho cả thế giới này đều cho rằng cậu trẻ và Vũ Nguyệt Viên là một đôi, cô cũng sẽ tin tưởng cậu trẻ không chút nghi ngờ.
Lục Minh Thành còn chưa kịp đáp lời, Giang Tuấn Thành đã căm phân sục sôi chen ngang: "Vì sao bọn họ lại ở đây với nhau sao? Còn phải hỏi gì chứ, bọn họ là một đôi rồi! Kỳ thật, Giang Tuấn Thành rất sợ nắm đấm của Lục Minh Thành, thế nhưng vì ở trước mặt Uyển Dư nên anh ta phải bày ra bộ dáng anh hùng khí khái, cố sức oai hùng đứng trước người Uyển Dư, bảo vệ cô.
"Lục cửu, tôi nói rồi, chỉ cần cậu và A Uyển tiểu tiên nữ không thể thành, tôi sẽ liều mình đến đoạt cô ấy! Hiện tại, Giang Tuấn Thành tôi ở đây, chính thức khiêu chiến với cậu!"
"Giang nhị, cậu đừng có quấy nữa! Đây là việc của Lục cửu và cửu tẩu, mẹ nó, cậu nói cái rắm ấy!"
Quý Ngôn kéo Giang Tuấn Thành ra, thế nhưng Giang Tuấn Thành lại cố chấp vọt đến trước mặt Lục Minh Thành, khá là anh dũng mà trừng mắt nhìn anh.
Giang Tuấn Thành cảm thấy, đêm nay anh quang minh chính đại khiêu khích Lục Minh Thành như vậy, rất có thể một giây sau sẽ bị cậu ta đánh ngã, thế nhưng vì người phụ nữ mình yêu thích mà ra mặt, cho dù bị đánh đến tàn phế, anh cũng không cảm thấy xấu hối Giang Tuấn Thành xoa xoa chóp mũi.
Lúc này, anh ta có cảm giác bản thân thật sự có khí khái anh hùng.
Nhìn thấy Quý Ngôn lại muốn kéo anh ta trở về, Giang Tuấn Thành dù có tốt tính cũng trở nên nóng nảy: "Quý đại, cậu đừng có làm phiên tôi! Đây là chuyện của tôi và A Uyển tiểu tiên nữ! Tối hôm nay, Lục cửu nhất định phải trả lời một câu cho đàng hoàng, hợp lý!"
"Lục cửu, tôi cho cậu biết.
Tình cảm, chính là toàn tâm toàn ý, cậu đừng có mà đã muốn ăn cơm trong bát lại còn muốn nhìn trong nồi!"
"Tối hôm nay, cậu nhất định phải nói cho rõ ràng, cậu và Vũ Nguyệt Viên rốt cuộc là có quan hệ gì với nhau? Nếu như cậu quyết định ở một chỗ với Vũ Nguyệt Viên, vậy thì tốt lắm, tôi sẵn sàng chúc phúc, cầu phúc cho hai người! Thế nhưng tôi hi vọng, sau này cậu đừng quấn lấy A Uyển tiểu tiên nữ của tôi nữa!"
"Lục cửu, cậu đừng tưởng cậu là hàng quý, hàng hiếm! Đúng, tôi thừa nhận có rất nhiều phụ nữ la hét muốn vì cậu sinh "hầu tử", cậu còn được bầu thành chồng quốc dân.
Thế nhưng, tôi nói cho cậu biết, A Uyển tiểu tiên nữ của tôi cũng không phải không ai muốn! Cậu không đối tốt với cô ấy rồi, tôi nhất định không cho cậu thêm cơ hội bắt nạt cô ấy nữa!"
Nói xong, Giang Tuấn Thành vô tư nắm lấy tay Uyển Dư: ""A Uyển tiểu tiên nữ, đừng sợ, có tôi ở đây, đừng có ai hòng bắt nạt côi"
Uyển Dư không nhanh không chậm mà rút tay khỏi tay của Giang Tuấn Thành, cô không ngờ rằng, đêm nay, Giang Tuấn Thành lại vì cô mà ra mặt.
Kỳ thực, cô không chán ghét Giang Tuấn Thành, thế nhưng trong lòng cô đã có cậu trẻ, vì vậy, cô sẽ không có gì ám muội với người đàn ông khác.
Vậy nên, cô không cần phải cho Giang Tuấn Thành bất kì hi vọng không cần thiết nào.
Tối hôm nay, cô chỉ muốn hướng về phía Lục Minh Thành, câu mong một lời rõ ràng.
Bất kể là sống hay chết, cô cũng muốn Lục Minh Thành nói cho rõ "Cậu trẻ, anh vì sao lại ở cùng với Vũ Nguyệt Viên đến đây?"
Lục Minh Thành chậm chạp không hề đáp lời, Uyển Dư lại càng không nhịn được mà hỏi thêm một lần.
Lúc này, tâm mắt