Doãn Chí Thành xua xua tay "được rồi Đường Siêu, cậu ra ngoài trước đi ! Tôi còn có chuyện muốn nói với Chí Hiên".
Dạ, xin phép ông chủ !
"Ba, ba có chuyện gì muốn nói với con sao ? Liên quan đến Liễu Hiên đúng không ?"
- Chí Hiên, con nghe cho rõ đây "con có muốn hay không thì cũng phải giữ lấy Liễu Hiên bên cạnh, đừng để cô ta đến bên cạnh Doãn Lục Lang".
"Ba à, đến giờ này thì con vẫn không hiểu tại sao ông nội lại muốn con kết hôn cùng với ả ta !"
- Chí Hiên à, thật ra thì việc hôn ước giữa con và Liễu Hiên chỉ là bịa đặt ra mà thôi !
Doãn Chí Hiên giật mình "chuyện này là sao vậy ba ?"
- Chí Hiên, tất cả là do ba...ba đã bỏ ra số tiền lớn để mua chuộc Liễu Anh, bảo ông ấy gả Liễu Hiên cho con và dệt lên câu chuyện hôn ước giữa con và Liễu Hiên.
"Sao ba lại phải làm như vậy ?"
Doãn Chí Thành thở dài "bởi vì trên người của Liễu Hiên có thứ mà con cần đến !"
"Ba à, con vẫn chưa hiểu lắm !"
Doãn Chí Thành ngồi xuống ghế "chuyện là thế này...trên người Liễu Hiên có con dấu của người thừa kế !"
Doãn Chí Hiên ngạc nhiên "sao con dấu người thừa kế nhà họ Doãn lại trên người của cô ta ?"
- Chí Hiên, con có biết không ? Thật ra thì Doãn Lục Lang mới là người mà ông nội của ta chỉ định sẽ kết hôn với Liễu Hiên !
Doãn Chí Hiên đứng bật dậy "sao ?"
- Chí Hiên, con phải cố gắng nắm lấy Liễu Hiên.
"Ba à, chuyện này...hoang đường đến mức không thể nào chấp nhận được !"
Doãn Chí Thành từ từ kể về chuyện năm xưa...
- Ông nội của ta khi còn sống vô cùng yêu thích Liễu Hiên, ông xem con bé Liễu Hiên kia như một bảo bối và vô cùng nâng niu nó, khi nó chỉ mới tập nói bi bô.
Ông ấy đã chỉ định Doãn Lục Lang sẽ kết hôn với con bé khi nó trưởng thành.
- Cha của ta Doãn Văn là người chính trực lại vô cùng hiếu thảo "ông ấy trước giờ vô cùng nghe lời ông nội của ta, nửa lời cũng không dám làm trái, nên luôn chịu nhiều thiệt thòi.
Doãn Lục Lang chỉ là đứa con riêng do ông nội của ta cùng với một ả tiểu thiếp sinh ra, khi ấy ông nội của ta cũng sắp gần đất xa trời...vậy mà vẫn không qua được ải nữ sắc".
- Trước đây Doãn Lục Lang vô cùng yêu chiều cô vợ bé nhỏ của hắn, hắn cũng suốt ngày cứ bế con bé trên tay, ảo tưởng xem như là vợ thật.
Điều đó đã khiến cho ông nội của ta vô cùng yên lòng.
Đúng là những kẻ không não...
- Không riêng gì ông cố của con, mà ngay cả ông nội của con cũng vô cùng yêu thương Doãn Lục Lang, ông nội của con còn hết lòng ủng hộ và phò trợ tên nghiệt chủng Doãn Lục Lang kia lên làm người thừa kế.
Ông nội của con đã dần quên đi đứa con trai ruột của mình là ta...ta dần trở thành người dư thừa và vô dụng trong Doãn