Doãn gia !
"Chuyện tôi bảo cậu làm, cậu làm đến đâu rồi ?"
Thưa Doãn gia, Doãn Duyệt vẫn không có động tĩnh gì !
Doãn Lục Lang rời xe lăn, anh đứng lên đi đến bên bàn đọc sách "Tiểu Hiên Hiên có gì khác thường không ?"
Liễu tiểu thư có ra ngoài mua sắm, nhưng trở về từ sớm rồi, thưa ngài !
Doãn Lục Lang cong môi cười "mua sắm sao ? Tiểu Hiên Hiên của ta, từ khi nào lại thích mua sắm vậy chứ ?"
"Cậu đi làm việc của mình đi !"
Thuộc hạ thân cận vừa rời đi, sắc mặt Doãn Lục Lang liền trở nên lạnh lùng, mắt nhìn đăm đăm vào bức ảnh của Liễu Hiên, nó luôn được đặt trước bàn đọc sách của mình.
Thủ lĩnh đội lính đánh thuê (Thẩm Hạo) đang từng bước vững chãi bước vào...
Doãn gia !
"Tình hình của Doãn Đình Vân thế nào rồi ?"
Doãn Đình Vân đã mấy ngày liền không có mặt trong nước !
Doãn Lục Lang khẽ ừ !
Doãn Lục Lang chợt nhớ đến chuyện trước đây, anh khẽ hỏi Thẩm Hạo "lúc tôi bị thương ở Trung Đông, người đưa tôi rời khỏi cơ quan bí mật của kho báu chính là cậu đúng không ?"
Thẩm Hạo gật đầu "đúng vậy Doãn gia, chính là tôi đã đưa ngài rời khỏi nơi cất giấu kho báu, lúc đó toàn bộ cơ quan đều bị đặt TNT, cả người của ngài đều bị thương, mau me be bét".
Ngừng một lúc Thẩm Hạo lại nói tiếp "tôi còn tưởng ngài đã không thể qua khỏi !"
"Vậy thì phải cảm ơn cậu rồi !"
Trách nhiệm của tôi thôi mà
"Vậy kho báu thì sao ?"
Kho báu thì vẫn còn ở đó, sau vụ nổ thì tất cả đều bị vùi lấp sâu dưới lòng đất.
Tôi cho một đội lính canh giữ suốt thời gian qua !
Doãn Lục Lang trầm tư, lòng thầm nghĩ "Doãn Duyệt đúng thật là không hề muốn kho báu, thứ mà hắn muốn chỉ là mạng của mình, lúc ấy hắn hoàn toàn có thể di dời được kho báu".
Doãn Lục Lang cảm thấy lòng mình có chút phiền muộn, nói gì đi nữa thì cũng là người cùng huyết thống, vậy mà phải đấu đá lẫn nhau.
...----------------...
Chủ nhân
Doãn Duyệt bỏ điếu thuốc trên xuống, nâng mắt lên nhìn thuộc hạ "Gần đây Hiên Hiên thế nào rồi ?"
Thuộc hạ không dám lên tiếng, chỉ biết cúi xuống nhìn mũi giày !
"Thế nào rồi ?"
Phu nhân...phu nhân cả tháng nay luôn ở bên cạnh Doãn Lục Lang !
Choang...
Ly cafe trên bàn bị hất văng xuống đất và vụn nát.
"Liễu Hiên, em dám cắm sừng anh sao ?"
Thuộc hạ thấy Doãn Duyệt đang rất tức giận nên cố gắng co mình để giảm bớt sự tồn tại, vì không muốn bị tại bay vạ gió.
"Bảo luật sư chuẩn bị đơn ly hôn và gửi đến cho cô ấy, giữ được người nhưng không giữ được trái tim thì cố gắng cũng chẳng được gì ! Hãy để cô ấy về bên cạnh tên què đấy đi".
Nói thì nghe nhẹ tênh như vậy, nhưng thực chất thì lòng Doãn Duyệt nặng trĩu như bị khối đá nghìn cân đè lên.
"Hiên Hiên, em nỡ lòng đối xử với anh như vậy saob?"
Doãn