"Tứ gia à...có phải là ngài đã đoán được Doãn Lục Lang tôi sẽ đến đây nên cho sát thủ mai phục xung quanh ngôi nhà này?"
Doãn Đình Vân cười cười "đối đầu với Doãn gia thì làm sao mà có thể lơ là được chứ?"
Doãn Lục Lang đảo mắt nhìn quanh, lúc bấy giờ đã có đến vô số sát thủ đang cầm súng cướp cò, với tư thế chuẩn bị sẵn sàng...chỉ cần Doãn Đình Vân hạ lệnh, Doãn Lục Lang sẽ liền bị bắn tan xương nát thịt.
Ông cụ Thẩm buồn rầu nhìn Doãn Lục Lang, lòng thầm nghĩ "không biết cậu ta có tìm ra được cách nào để chống trả hay không đây?"
Doãn Đình Vân lạnh giọng lên tiếng "hôm nay Doãn Lục Lang cậu chết chắc rồi!"
Lộp cộp...
Nghe có tiếng bước chân dồn dập đang tiến đến gần ngôi nhà, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía cửa chính.
Ngay lập tức có đến năm bảy đội lính đánh thuê tiến vào và bao vây cục diện.
Doãn Đình Vân nhíu mày "cái lão già vô dụng kia, chết rồi thì thôi đi...lại còn truyền cho Doãn Lục Lang cả quân đội đánh thuê, ai cũng bảo ông ấy thiên vị...giờ mới được nhìn thấy!"
Doãn Lục Lang nhàn nhạt lên tiếng "không biết tứ gia muốn chơi như thế nào đây?"
Doãn Đình Vân cười lạnh "đã đến rồi...thôi thì cùng dốc hết sức vậy, tôi cũng muốn được phân thắng bại với Doãn gia!"
"Được, nếu như tứ gia đã muốn, Doãn Lục Lang ta sao lại nỡ lòng nào không đáp ứng!"
Cả hai bên cùng giao đấu sống còn, trời bên ngoài đã hừng sáng, vài giọt sương mai động lại trên cành lá, những lộc non hé mở để sẵn sàng đón nhận ánh nắng mặt trời đang chuẩn bị đến.
Chỉ một lúc sau, thuộc hạ của Doãn Đình Vân đã yểm trợ và đưa Doãn Đình Vân lên xe rời đi.
Doãn Đình Vân bị thuộc hạ đẩy lên xe, vai anh đang bị thương khá nặng.
Không được, Doãn Đình Vân ta không muốn bỏ chạy như thế này!
Thuộc hạ thở dài "Tứ gia, ngài đã bị thương nặng quá rồi, cần phải đến bệnh viện kiểm tra!"
Nhưng...
Vừa nói xong, tên thuộc hạ đã nhấn chân ga, xe lao nhanh vào con đường mòn.
Bản thân Doãn Đình Vân cũng không ngờ Doãn Lục Lang lại nắm giữ được cả một đoàn quân đánh thuê hùng mạnh đến như vậy, một tên lính có thể đấu với năm bảy tên sát thủ.
Nếu cứ tiếp tục thì anh sẽ khó có thể toàn mạng rút lui.
Thuộc hạ hai bên đã bị thương không ít, Doãn Lục Lang thấy Doãn Đình Vân bị thuộc hạ đẩy lên xe nhưng không muốn đuổi theo, cụ Thẩm đang bị thương rất nặng...việc quan trọng trước mắt là phải đưa ông cụ đến bệnh viện.
Doãn Lục Lang lạnh giọng lên tiếng "các người dừng lại cả đi".
Cả hai bên cùng buông vũ khí.
"Ta cho các người ba mươi giây để rút lui, sau ba mươi giây...chỉ cần ta thấy một tên sẽ giết một tên!"
Đám sát thủ liền xô nhau bỏ chạy...những tên bị thương nặng cũng đang cố gắng bò lếch.
Doãn Lục Lang cũng bị thương không nhẹ, cả người anh cũng be bét máu tươi.
Doãn Lục Lang!
"Cụ Thẩm có lời gì muốn dặn dò?"
Cụ Thẩm yếu ớt thốt lên "ta e là mình sẽ không qua khỏi..."
"Cụ đừng nói nữa, để tôi đưa