Đang bần thần ngẩn người thì chợt thấy láo nháo dưới nhà , chắc mấy đứa kia về rồi chợp mắt một lúc mà lâu phết rồi, trời cũng tối rồi nó lật đật xuống cầu thang
- Mọi người về rồi à? Mua được những gì rồi
- Đầy đủ hết nhé. Quần áo, giày dép, balo, kem nắng, mũ, kính,v..v...nói chung là không thiếu gì cả. Của mày đây
- Bé hana ơi. Tôi thấy có bộ Yukata đẹp lắm này mua cho bé nè >- Cảm ơn cậu chủ nha
- Thôi muộn rồi, 2 bọn tớ về đây_ Jun nhìn đồng hồ chào tạm biệt đi ra cửa
- Kin , đưa hai người đẹp về_ Ren ra lệnh
- Sao lại là tao ?
- Tao vừa sách đồ rồi đó
- Nhưng sắp đến chương trình Thủy thủ mặt trăng yêu thích rồi
- Còn 15 nữa cơ mà. Tao đợi mày rồi xem
Kin ra xe đưa juin về, nó lại chui đầu vào bếp núc . Vừa đeo cái tạp dề vào thì có tiếng chuông cửa, nghĩ bụng chắc hai đứa kia quên cái gì đó. Nó uể oải đi ra
- Đây đây, ra ngay
Vừa mở cửa , đứng trước mặt nó là một phụ nữ trung niên người đầm, dong dỏng cao, ăn mặc sang trọng gương mặt phúc hậu có phần giống mẹ nó, thoạt nhìn là biết đây là một phu nhân giàu có, đứng sau bà là một người đàn ông thành đạt có đôi mắt rất giống hắn từ ánh nhìn vô cảm đến nét mặt lạnh lùng
Nó ngẩn người trước vẻ đẹp quý phái ấy thì bà ta lên tiếng
- Cháu là giúp việc ở đây à ??
- V...vâng...cô cần tìm ai ạ
- Umaaaaaaaa, papaaaaaaa_ Đang đối thoại dở thì Ren từ trong nhà lao ra ôm chầm lấy như đứa trẻ con
- Con trai ^^ con khỏe không _ Hai vợ chồng cười mừng rỡ
Ren rối rít đưa bama vào nhà. Hai ông bà quan sát ngôi nhà có rất nhiều thay đổi, mới có mấy tháng không về mà thay đổi nhiều quá, suýt thì không nhận ra. Đi tới phòng khách ông bà đã nhảy bổ vào hắn ôm hôn rối rít
- Ôi con yêu, chân con sao rồi ? Ren nói không có gì nặng lắm nhưng bame sốt ruột lên cố gắng làm xong dự án nhanh mới về được. Con có đau không?
- Ặc ặc. Con nghẹt thở quá
Ông bà nới nỏng vòng tay khôn xiết , hắn mặt mũi trắng bệt. Từ đâu nhảy bổ tới xiết cổ suýt chết, hơi bất ngờ vì sự xuất hiện này, bame về mà không nói tiếng nào
- chân con đỡ nhiều, sắp đi lại được bình thường rồi . Sao bame về không nói để bọn con ra đón
- Tại muốn tạo bất ngờ cho con mà , hí hí
Nó bưng trà ra nghĩ thầm * Trông quý phái thế kia mà độ điên levemax. Gia đình này khó hiểu thật *
Đúng lúc đó Kin về tới nơi, cậu chưa kịp tháo đôi giày đã gào cổ lên
- Con chào bame. Bame về lúc nào vậy ?
- Vừa xong thôi con
Nó quay sang Ren thì thầm
- Sao nãy giờ tui thấy ai cũng gọi là bame thế ???
- À. Coi nhau như người một nhà mà, gia đình chúng tôi mật thiết lắm
- Ờ ờ_ Gật đầu lia lịa
Bà bỗng liếc mắt sang nó làm nó giật hết cả nảy
- Người giúp việc mới hả con ?
- Vâng ạ. Zễ thương không ạ ^^
- Vụng về lắm mẹ ơi
- Hàng tháng phải trả lương rất cao đấy ạ
- Ừ, dễ thương lắm đấy . Đừng để con bé phải bỏ trốn như những người trước nha
Nó