Ủy ban Y tế, Văn phòng Giám sát Y tế và Sở Công an đã làm hết những gì có thể trong khả năng của mình.
Người của Ủy ban Y tế và Viện Giám sát Y tế cho biết: "Chúng tôi đã xử phạt hành chính với cô ấy rồi. Về việc cô ấy có vi phạm pháp luật hay không thì đó là án hình sự, chúng tôi không can thiệp được nên đã nhờ phía cảnh sát điều tra, hiện tại cục cảnh sát cũng bảo cô ấy trắng án thì chúng tôi cũng chẳng còn biện pháp nào khác!"
Ông Hà nói:"Sao không thu hồi giấy phép hành nghề của con đàn bà đó đi!"
Lãnh đạo Ủy ban Y tế:"Làm gì có quy định đó! Khi nói và làm gì đều phải có bằng chứng, chúng tôi không có bằng chứng chứng minh cái chết của con dâu ông có liên quan trực tiếp đến thuốc, không phải là tai nạn an toàn y tế nên không đủ tiêu chuẩn thu hồi giấy phép hành nghề. Chúng tôi phải làm theo quy định của pháp luật và chỉ có thể xử phạt hành chính là đình chỉ hành nghề đối với cô ấy thôi!"
Ông Hà lại chạy đến cục cảnh sát để gây sự.
Cảnh sát ở phân cục cho biết:" Chúng tôi nói hay làm gì thì cũng phải căn cứ vào chứng cứ, cô ấy không vụ lợi thì không cấu thành tội phạm được, không thể lập án điều tra được.Vụ này là tranh chấp giữa bác sĩ và bệnh nhân, ông nên thảo luận với bệnh viện hoặc đến cơ quan hòa giải hoặc đến Ủy ban Y tế hay tòa án, chúng tôi hiện tại không xử lý vụ này được nữa."
Khi ông ta đến bệnh viện thì lại bị Ngụy Minh Minh chửi ầm lên:" Lúc trước nếu các người không quỳ xuống để cầu xin chị ấy thì chị ấy làm sao mà cấp thuốc cho các người được? Các người đừng có mà được voi đòi tiên! Chị ấy cũng tạm thời bị cách chức rồi? Các người còn muốn thế nào nữa? Các người có cảm thấy xấu hổ không?"
Ông Hà lớn giọng ồn ào:" Mày còn dám chửi tao à? Nếu con dâu tao không uống thuốc của tụi bây thì nó có chết không? Tụi bây là cái lũ hại người!"
Ở phía sau, Trương Dược kéo kéo góc áo Ngụy Minh Minh, ý bảo cô ấy nên ít nói lại, đừng làm rối mọi chuyện lên.
Ngụy Minh Minh hất tay Trương Dược ra, tiếp tục chỉ vào mũi ông ta rồi quát:" Cô ấy đến thời kỳ IV rồi! Các người vẫn đang mong đợi loại thuốc mới là thuốc chữa bách bệnh, nó sẽ phát huy tác dụng ngay khi các người dùng à? Các người muốn tiền thì cứ nói thẳng ra! Thằng già điên khùng! Vong ơn bội nghĩa! Lòng lang dạ sói!"
Nhận thấy sự việc ngày càng mất kiểm soát, những người thuộc bộ phận An ninh chạy đến, đồng thời gọi điện báo cảnh sát.
Ngụy Minh Minh cởϊ áσ blouse trắng ra để mắng ông ta rồi bị đưa đến bộ phận y tế để khiển trách và viết kiểm điểm.
Đồng chí cảnh sát đến và cảnh cáo ông Hà: "Nếu ông cứ tiếp tục gây rối như thế này thì không phải là giam mấy ngày nữa đâu đấy."
Quậy tới quậy lui, cuối cùng chỉ có tòa án chấp nhận yêu cầu của ông ta.
Tuy nhiên, dư luận vẫn tiếp tục lan rộng. Các nhân viên y tế và các phương tiện truyền thông trong lĩnh vực y tế tiếp tục lên tiếng kêu oan, lên án những lời mắng chửi và hành động bạo lực của gia đình Hà Bảo Trăn, điểm mặt kẻ ác, chửi bới đài truyền hình nhận quảng cáo y khoa Phủ Điền bừa bãi để lừa người xem, làm mất uy tín của bác sĩ và ngành y.
Đài truyền hình này thoạt đầu có vẻ cứng rắn, không chịu thừa nhận sai lầm của mình, họ còn cho biết đang thực hiện quyền giám sát dư luận xã hội
Cục Quản lý Công nghiệp và Thương mại đã đăng kết quả khiếu nại trước đó của Lộc Ẩm Khê về việc đài truyền hình phát các quảng cáo y tế sai sự thật trên trang web chính thức của họ. Xử phạt hành chính đối với đài truyền hình, ra lệnh ngừng phát sóng quảng cáo, tịch thu chi phí quảng cáo và phạt gấp đôi số tiền quảng cáo đã nhận.
Sau khi nhận được thông báo, chương trình《Tuyên bố hôm nay》 của đài CCTV cũng đưa ra một báo cáo khách quan và công bằng về vụ thuốc giả.
Do đó, các cuộc tấn công của dư luận trở nên hỗn loạn hơn, cư dân mạng đổ xô đến đài truyền hình để chỉ trích ——
"Một đài truyền hình không tiếc công sức quảng cáo thuốc giả, thật giống một con chó săn của Phủ Điền! Loại như vậy mà còn dám phê bình thuốc giả à? Đề nghị Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật kiểm tra kỹ lưỡng đài truyền hình này đi!"
"Tụi bây đúng là lũ thọc gậy bánh xe! Lương tâm của những người làm truyền thông tụi bây bị chó ăn rồi à!"
"Xin trả lại công bằng cho bác sĩ! Mối quan hệ giữa bác sĩ - bệnh nhân chưa đủ khắc nghiệt hay sao mà tụi bây còn dám châm ngòi thổi gió nữa! Lũ rác rưởi!"
"Đài truyền hình vô lương tâm chuyên bán thuốc giả, tụi bây khác gì đài truyền hình của Phủ Điền đâu, tao đang chờ ngày những người bị thuốc của Phủ Điền hại chết hiện hồn về tìm tụi bây đó!"
.......
Trước sức ép của dư luận, đài truyền hình đã đưa ra lời xin lỗi công khai.
Nhà họ Hà đã thuê luật sư bào chữa hình sự từ một công ty luật có tiếng ở thủ đô.
Luật sư đến thành phố Giang Châu, sau khi tìm hiểu dư luận và hiểu rõ vụ việc cụ thể, ông ta từ chối nhận ủy thác của nhà họ Hà, cho rằng không thể làm trái ý dư luận.
Chử Yến tìm đến cửa muốn xin lỗi Giản Thanh vì hôm đó hắn đã lỡ nói 'tạm thời không thể dùng được', nếu không thì người nhà họ Hà đã không đến bệnh viện để quậy phá.
Giản Thanh không muốn gặp người khác, Lộc Ẩm Khê nói với Chử Yến:"Anh đưa tôi đến gặp bố mẹ của Hà Bội đi."
Nàng và Giản Thanh đã cứu sống Hà Bội cho nên cha mẹ của Hà Bội vẫn còn nhớ các nàng.
Khi bố của Hà Bội nhìn thấy Lộc Ẩm Khê, ông đã liên tục xin lỗi và nói:"Lúc ấy chú không biết bác sĩ Tiểu Giản là người kê đơn thuốc, cũng không biết gia đình của Hà Bảo Trăn lại gây rối lớn như vậy, chú thật sự xin lỗi hai cháu rất nhiều."
Mẹ của Hà Bội cũng quỳ xuống: "Bác gái cũng xin lỗi các cháu, nhà họ Hà của chúng tôi phụ ơn cứu mạng của các cháu rồi!"
Lộc Ẩm Khê vội vàng đỡ bà dậy:" Dì ơi, không phải hai người sai mà là bọn họ cho nên dì không cần phải xin lỗi đâu. Nhưng cháu cần hai người giúp cháu một việc gấp."
Bố Hà nói:"Chuyện gấp gì thế? Cháu cứ nói đi."
"Cháu muốn chú giúp cháu thuyết phục thân thích nhà họ Hà đừng tiếp tục đi theo gia đình Hà Bảo Trăn để gây rối nữa; Chú cũng nên khuyên Hà Bảo Trăn rút đơn kiện, đừng khởi tố bác sĩ Giản nữa, hiện tại cũng không có luật sư nào dám nhận vụ kiện của họ đâu."
Mẹ của Hà Bội cho hay:"Hai nhà chúng tôi không qua lại nhiều, nhưng dì cũng đã đến thuyết phục bọn họ mấy ngày nay rồi, dì cũng nói với những thân thích khác rồi. Nhiều người trong số họ không được ăn học tử tế nên không biết thuốc nhập khẩu không phải là thuốc giả, bọn họ cho rằng vợ của Hà Bảo Trăn chết là do uống thuốc này cho nên mới hùa theo để quậy phá."
Lộc Ẩm Khê cúi đầu cảm ơn: "Dì, làm phiền dì rồi."
Sau khi giải quyết xong chuyện thân thích nhà họ Hà, Lộc Ẩm Khê lại đến bệnh viện, cùng Ngụy Minh Minh tìm kiếm video suốt ngày đêm, sau đó tìm thấy video Vương Ân Nghĩa vô cớ gây rối trong khoa. Nàng đã chép lại rồi viết một lá thư nặc danh gửi đến bộ phận kiểm tra kỷ luật của đơn vị hắn, tố cáo hắn vi phạm đạo đức công vụ, bất hiếu, vi phạm quy chế cảnh sát, gây rối, gây mất trật tự y tế, tiếp tay cho đài truyền hình vu khống cán bộ y tế một cách bừa bãi.
Biết rằng hắn sẽ không bị phạt, cũng sẽ không bị đuổi việc, có thể chỉ bị cấp trên khiển trách một chút nhưng Lộc Ẩm Khê vẫn muốn hủy hoại danh tiếng của hắn trong đơn vị. Hơn nữa, nàng còn liên tục dùng số ảo nhắn tin cho hắn:"Những việc mày làm đều có trời chứng kiến. Trong thời gian tới, nếu tao nghe được bất kỳ điều gì từ mày, dù mày có được thăng chức hay tuyên dương, thì tao cũng sẽ gửi đến đơn vị công tác của mày những tài liệu như thế này nữa."
Nhẫn nhịn nhất thời sẽ không khiến sóng yên biển lặng, lui lại một bước cũng chẳng bao giờ thấy được trời cao biển rộng.
Hắn là kẻ vong ân phụ nghĩa, tiếp tay cho những người kia hủy hoại sự nghiệp của Giản Thanh, nếu đã vậy thì nàng sẽ hủy hoại con đường thăng tiến của hắn.
Kể từ khi sự cố thuốc giả xảy ra, có người bỏ đá xuống giếng, cũng có người đưa than giữa trời tuyết.
Những người mà Giản Thanh đã cố tình hay vô tình giúp đỡ, bao gồm Chu lão sư, người giáo sư cũ từng giới thiệu những cuốn sách nhân văn cho cô, Nhan Miểu Miểu ở khoa cấp cứu, chủ nhiệm Nghiêm của bộ phận y tế, nữ học viên Nhậm Giai Giai mà cô từng an ủi, cùng những người mà cô đã từng cứu chữa.....đều đứng dậy đòi lại công bằng cho cô.
Cô vẫn đang rơi xuống địa ngục, nhưng lại có vô số bàn tay muốn kéo cô lên.
*
Để giành được chiến thắng trong trận chiến dư luận này, Lộc Ẩm Khê đã bôn ba khắp nơi gần một tháng, tiếp xúc với rất nhiều nhân lực và vật lực, gần như tiêu hết số tiền mà nàng dành dụm được.
Trên bãi chiến trường của dư luận, mỗi ngày nàng đều nhận được hàng chục nghìn tin nhắn riêng tư, khích bác, lăng mạ, còn có quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ.
May mắn thay, tâm lý của nàng đã được rèn giũa rất tốt khi còn là minh tinh, nên khi nhìn thấy những lời lăng mạ này, lòng nàng vẫn tĩnh như nước.
Giản Thanh nhốt mình ở nhà cả ngày, không đi ra ngoài, không nói chuyện, chỉ chạm khắc gỗ.
Đây là điều khiến nàng lo lắng nhất.
Cuối tháng 11, hơn một tháng trôi qua kể từ khi xảy ra vụ án thuốc giả, dư luận đã hoàn toàn xoay chuyển nhưng việc xử phạt hành chính sẽ không được thu hồi.
Giản Thanh vẫn không thể đi làm